1926 – được bà mẹ đẻ ra đời 1928 – bị té bể trán, vết sẹo còn nguyên kỷ niệm, hai năm trời chết đi sống lại 1933 – bắt đầu đi học a, b, c… trường làng tại Thanh Châu với Thầy Cù Đình Quý 1936 – học trường Bảo An với thầy Lê Trí Viễn 1939 – ra Huế học tư thục với những thầy Cao Xuân Huy, Trần Đình Đàn, Hoài Thanh, Nguyễn Đức Nguyên, Đào Duy Anh, vân vân 1940 – về Quảng Nam chăn bò 1942 – trở ra Huế, vì nhớ nhung gái Huế 1949 – nhập ngũ , bộ đội công binh. Hai năm sau giải ngũ 1952 – vào Sài gòn, 1955 (57) khởi sự viết về Nguyễn Du và một vài nhận xét về Truyện Kiều và một vài nhận xét về Bà Huyện Thanh Quan, một vài nhận xét về Chinh Phụ Ngâm … (TÂN VIỆT xuất bản) 1957 – TÂN VIỆT xuất bản: giảng luận về Tản Đà Nguyên Khắc Hiếu, giảng luận về Chú Mạnh Trinh, giảng luận về Tôn Tho Trường và Phan Văn Trì 1962 Tập thơ Mưa Nguồn Tư Tưởng Hiện Đại 1963 Lá Hoa Cồn (thơ) Ngân Thu Rớt Hột (thơ) Màu Hoa Trên Ngàn (thơ) Martin Heidegger và Tư Tưởng Hiện Đại (hai tập) (do đứa em ..) 1965 – nhà cháy mất trụi bản thảo In vội vàng Sa Mạc Phát Tiết (An Tiêm) Dialogue (viết Avantpropos (viết giúp cho Nhất Hạnh, Lá Bối) và Letre à René char) (Lá Bối in) Sa Mạc Trường Ca (An Tiêm in bản) 1968 – 68 Dịch Martin Heidegger Erlauteninger gu Heidergger dich. Giảng giải về thơ. (Lời, Cố Quận (An Tiêm) Lễ Hội Tháng Ba) (Quế sơn Võ Tánh) Con Đường Ngã Ba (An Tiêm) Bài Ca Quần Đạo (Nguyễn Đình Vương) 1969 – Bắt đầu điên rực rỡ 1970 1. Lang Thang Du hành Lục Tỉnh (Khách sạn Long xuyên Bà Chủ cho ở đầy đủ tiện nghi không lấy tiền) 2. Gái Châu Đốc Thương yêu và Gái Long Xuyên Yêu dấu 3. Gái Chợ Lớn Khiến bị bịnh lậu (bịnh hoa liễu) 1971 – 75 – 93 Điên rồ lừng lẫy chết đi sống lại vẻ vang Rong chơi như hài nhi (con nít) Được gia đình ông Phó Chủ Tịch (482) Lê Quang Định, Hội Đồng Thành Phố đối xử thơ mộng thênh. Kính dâng Kim Thúy, Kim Hồng, Kim Hoa, đôi lời rốt cuộc….. Bình sinh mộng tưởng vấp phải niềm thương yêu của Kim Cương Nương Tử, Hà Thanh Cố Nương và Mẫu Thân Phùng Khánh (tức Trí Hải Ni Cô) Do đâu mà ra được như thế ? Đáp: Có lẽ đầu tiên kỳ tuyệt là do ân nghĩa bốn bề thiên hạ đi về tập họp tại Già Lam, Vạn Hạnh và Long Huê và Tịnh Xá Trung Tâm và Pháp Vân và xiết bao Chùa Chiền Miền Nam nước Việt, không biết nói sao cho hết.
Top 6 # Xem Nhiều Nhất Thơ Hay Của Bùi Giáng Mới Nhất 1/2023 # Top Like
Tổng hợp danh sách các bài hay về chủ đề Thơ Hay Của Bùi Giáng xem nhiều nhất, được cập nhật nội dung mới nhất trên website Chungemlachiensi.com. Hy vọng thông tin trong các bài viết này sẽ đáp ứng được nhu cầu mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật lại nội dung Thơ Hay Của Bùi Giáng nhằm giúp bạn nhận được thông tin mới nhanh chóng và chính xác nhất.
”Đừng Tưởng” Thơ Cụ Bùi Giáng
Thật thú vị làm sao! khi một ngày mình chợt nhận ra cuộc sống có bao nhiêu điều thú vị. Cứ mỗi lần nghĩ đến bỗng dưng cười nghiêng ngã mặc cho sự đời khốn khó vây quanh.
Đừng tưởng cứ núi là cao… Cứ sông là chảy, cứ ao là tù
Đừng tưởng cứ dưới là ngu… Cứ trên là sáng cứ tu là hiền
Đừng tưởng cứ đẹp là tiên… Cứ nhiều là được cứ tiền là xong
Đừng tưởng không nói là câm… Không nghe là điếc không trông là mù.
Đừng tưởng cứ trọc là sư… Cứ vâng là chịu cứ ừ là ngoan
Đừng tưởng có của đã sang… Cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây
Đừng tưởng cứ uống là say… Cứ chân là bước cứ tay là sờ
Đừng tưởng cứ đợi là chờ… Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần
Đừng tưởng cứ mới là tân… Cứ hứa là chắc cứ ân là tình
Đừng tưởng cứ thấp là khinh… Cứ chùa là tĩnh cứ đình là to
Đừng tưởng cứ quyết là nên… Cứ mạnh là thắng cứ mềm là thua
Đừng tưởng cứ lớn là khôn… Cứ bé là dại, cứ hôn… là chồng
Đừng tưởng giàu hết cô đơn… Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo
Đừng tưởng cứ gió là mưa… Bao nhiêu khô khát trong trưa nắng hè
Đừng tưởng cứ hạ là ve… Sân trường vắng quá ai khe khẽ buồn…
Đừng tưởng thu lá sẽ tuôn… Bao nhiêu khao khát con đường tình yêu.
Đừng tưởng cứ thích là yêu… Nhiều khi nhầm tưởng bao điều chẳng hay
Đừng tưởng đời mãi êm đềm… Nhiều khi dậy sóng, khó kềm bản thân.
Đừng tưởng cười nói ân cần… Nhiều khi hiểm độc, dần người tan xương.
Đừng tưởng trong lưỡi có đường… Nói lời ngon ngọt mười phương chết người
Đừng tưởng cứ chọc là cười… Nhiều khi nói móc biết cười làm sao
Đừng tưởng khó nhọc gian lao… Vượt qua thử thách tự hào lắm thay
Đừng tưởng cứ giỏi là hay… Nhiều khi thất bại đắng cay muôn phần
Đừng tưởng nắng gió êm đềm… Là đời tươi sáng hóa ra đường cùng
Đừng tưởng góp sức là chung… Chỉ là lợi dụng lòng tin của người
Đừng tưởng cứ tiến là lên… Cứ lui là xuống, cứ yên là nằm
Đừng tưởng rằm sẽ có trăng… Trời giăng mây xám mà lên đỉnh đầu
Đừng tưởng cứ khóc là sầu… Nhiều khi nhỏ lệ mà vui trong lòng
Đừng tưởng cứ nghèo là hèn… Cứ sang là trọng, cứ tiền là xong.
Đời người lúc thịnh, lúc suy
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng.
Bên nhau chua ngọt đã từng
Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau.
Ở đời nhân nghĩa làm đầu
Thủy chung sau trước, tình sâu, nghĩa bền.
Ai ơi nhớ lấy đừng quên…!
LIÊN HỆ NGAY VỚI CHÚNG TÔI ĐỂ BIẾT THÊM THÔNG TIN CHI TIẾT
ĐÀO TẠO NTIC
Địa chỉ: Đường nguyễn lương bằng, P.Hoà Khánh Bắc, Q.Liêu Chiểu, Tp.Đà Nẵng Hotline: 0905540067 - 0778494857
Email: daotaontic@gmail.com
Bài Thơ Một Mình Được Yêu Thích Nhất Của Nhà Thơ Bùi Giáng
Một mình lặng lẽ buớc điÂm thầm ước nguyện lâm li lạ lùngChút riêng thử chọn đá vàngBiết đâu vàng đá điêu tàn vàng thauMà toan gửi gắm vào đâuCan tràng rách rưới hồng đào rách bươmCậy em máu mủ ngọn nguồnThay lời non nước u buồn giấn thân
Nếu lấy năm 1975 làm ranh giới thì Bùi Giáng là một trong những nhà thơ đã sống và sáng tác ở cả 2 giai đoạn lịch sử đất nước: trước 1975, ở miền Nam – thời kỳ văn hoá nô dịch của đế quốc Mỹ và Nguỵ quyền Sài Gòn và sau 1975, khi đất nước hoàn toàn thống nhất. Do vậy, dựa trên những quan điểm, tư tưởng khác nhau mà thơ Bùi Giáng được nói đến ở 2 thời kỳ cũng có những điểm khác nhau.
1.Giai đoạn trước 1975
Sự xuất hiện của một loạt các tập thơ như “Mưa nguồn” (1962), “Màu hoa trên ngàn”(1963), “Ngàn thu rớt hột”(1963)… gắn cùng cái tên Bùi Giáng đã thu hút sự chú ý của độc giả và ngay sau đó bắt đầu có những bài viết về thơ và cả con người nhà thơ. Nam Chữ trong “Bùi Giáng, về cố quận” khen ngôn ngữ thơ Bùi Giáng là thứ “ngôn từ tài tử” đã góp phần “đánh dấu một bước chuyển mình của thi ca hôm nay”, bởi “những dung từ khó khăn nhất, những âm vận ngắn củn nhất…trở nên linh hoạt dị thường, đều trở nên nhẹ nhàng và âm điệu réo rắt”. Trần Tuấn Kiệt trong “Chung quanh vấn đề Bùi Giáng” khẳng định rằng: “Chúng ta muốn nói về thơ của Bùi Giáng chúng ta phải viết lại cả khu rừng văn học từ cổ chí kim” . Hay như Trần Hữu Cư với “Bùi Giáng, trên đường về cố hương” đã lưu ý đến yếu tố hồn quê trong thơ Bùi Giáng, tác giả này cho rằng: “Tất cả những gì ông đang làm… là làm một cuộc lên đường tìm lại một “màu hoa trên ngàn”, “một tinh thể quê hương”cho thời hiện đại…hoài vọng một “cõi” nào đó của xưa kia” …
Các đề tài về tình yêu và người đẹp đã trở thành một nội dung nổi bật trong thơ Bùi Giáng giai đoạn này, theo đó, các nhà ngiên cứu cũng đã dành cho nó sự lưu tâm đặc biệt. Cao Huy Khanh là một trong nhiều người quan tâm đến mảng đề tài này, ông cho rằng: “Mê gái là một vấn đề siêu hình ác liệt (gái chiêm bao ” trong thơ Bùi Giáng. Ngoài ra tác giả này cũng bước đầu nhận ra triết lý về cuộc sống của Bùi Giáng: “Văn chương Bùi Giáng là một nỗ lực giải quyết và thực hiện tư tưởng triết lí sinh tồn một cách sống động và thơ mộng (phố thị)”. Bên cạnh đó, việc xác định tư tưởng trong thơ Bùi Giáng cũng là một trong những vấn đề thu hút sự khám phá của nhiều người, với nhiều ý kiến khác nhau. Nam Chữ cho rằng thơ Bùi Giáng không “chịu ảnh hưởng của nền triết học u mặc phương Tây hay một thứ căn để mọi chủ thuyết siêu hình, càng không phải là một loại triết học hư vô nào đó, không có những yếu tố thần bí hoá hay phục dịch cho một thứ đường hướng rõ rệt, đứng ngoài hết mọi phái siêu hình, tượng trưng, phiếm thần hay thần bí” .Trên phương diện hình thức nghệ thuật, nhiều tác giả thể hiện rõ sự tâm đắc đối với cách sử dụng ngôn ngữ bình dân và thể loại lục bát của Bùi Giáng. Cao Huy Khanh nhận định rằng “Nhà thơ Bùi Giáng cốt yếu là một hiện tượng ngôn ngữ độc đáo, ngôn ngữ thành tựu từ mối đam mê nguồn thơ lục bát (đặc biệt là Truyện Kiều) phối hợp với âm điệu ca dao thuần túy dân tộc Nguyễn Đình Tuyển trong “Những nhà thơ hôm nay” khen “lời thơ thâm trầm, trang nhã mà không xa lời ca nơi đồng ruộng, thôn trang: bình dị mà tân kỳ
Tóm lại, thời kỳ này đã có nhiều bài phê bình về thơ Bùi Giáng, trong đó không ít tác giả đã thể hiện sự tìm tòi, phát hiện khá chính xác các giá trị thơ của Trung niên thi sĩ trên cả hai phương diện nội dung và hình thức. Tuy nhiên, bên cạnh đó nhiều bài viết cũng thể hiện thái độ khen, chê nhưng còn khá chung chung. Những lời khen thường ít đi kèm với các dẫn chứng cụ thể, mang đậm tính chủ quan của người nhận xét nên tính thuyết phục chưa cao. Không phủ nhận thơ Bùi Giáng hay nhưng vẫn còn không ít hạn chế mà các tác giả hoặc chưa nhận ra hoặc không muốn thừa nhận. Điều này, một phần xuất phát từ cách nhìn nhận của người đánh giá, mặt khác do độ lùi thời gian chưa đủ giúp các tác giả có cách nhìn nhận sâu sắc, thấu đáo về thơ Bùi Giáng.
2.Giai đoạn sau 1975
Thơ Về Ngày Lễ Giáng Sinh ( Noel ) Hay
Phố đã rộn ràng chào đón Giáng sinh Người ta dựng hang Belem, lót êm máng cỏ Những cây thông xanh treo từng chùm đèn đỏ Chuông gió đong đưa, khe khẽ reo mừng…
Một mùa Noel nữa sẽ tưng bừng Người người tìm nhau, bên nhau quây quần, hạnh phúc Bao yêu thương, nồng nàn trong lời chúc Gửi về nhau, trao nhau…
Những khúc thánh ca không vướng bận nỗi sầu đau Ngời ngợi đức tin, đẫm hồng ân của Chúa Tiếng đing đong vang trong lòng thành phố Trong Giáo đường… xoa dịu vết thương sâu…
Mùa Giáng sinh, mùa thắp những nguyện cầu Cho bạn, cho tôi, cho tất cả Xin hạnh phúc, niềm vui trải rộng trên đất lạ Để khô cằn sỏi đá cũng đơm hoa…
Noel Noel về
Mừng ngày Chúa giáng thế
Đèn hoa giăng tứ bề
Cây thông quà sum xuê.
Mừng ngày Chúa giáng sinh
Em tập làm Thần linh
Cô Thiên thần bé nhỏ
Chắp tay bên máng cỏ.
Bạn em làm mục đồng
Vờ ngủ gật đêm đông
Chợt chuông reo rộn rã
Mục đồng tỉnh giấc mơ
Thiên thần sáng rực rỡ
Mở lời phán bảo rằng:
“Ta báo tin vui mừng
Trẻ sinh chốn cơ bần
Là Giêsu Cứu Thế
Mau kính viếng tôn thờ”.
Quây quần bên máng cỏ
Đám trẻ nhỏ chúng con
Chẳng có gì dâng Chúa
Chỉ tấm lòng đơn sơ.
Giêsu Hài Đồng ơi
Con muốn làm bé thơ
Để làm Thiên thần nhỏ
Mỗi khi Noel về.
Đêm nay Noel về
Mẹ đưa con đi Lễ
Điện đèn lung linh sáng
Nhưng Chúa nhỏ cơ hàn.
Đứng chầu bên máng cỏ
Con thấy Chúa bé nhỏ
Không mảnh áo che thân
Chỉ có khăn Mẹ vấn
Sưởi hơi ấm bò lừa.
GiêSu Hài Đồng ơi
Cho con hỏi đôi lời
Vì sao Chúa xuống đời
Trong cảnh nghèo đơn côi?
Con được học biết rằng:
Chúa đến chỉ vì yêu
Trong mái tranh liêu xiêu
Giêsu yêu con nhiều.
Chúa lạnh cho con ấm
Chúa thiếu cho con đủ
Thành tâm con thủ thỉ
Cảm ơn Chúa vì con.
Con mong làm cỏ rơm
Chút hương thơm ấp ủ
Ru Chúa ngủ giấc nồng
Trong đêm đông lạnh giá.
Đêm nay sinh nhật Chúa
Quà con dâng Chúa đây
Tâm hồn con bé nhỏ
Xin bày tỏ tình son.
Đông sang nhắc nhớ bóng hìnhGiáng sinh năm ấy chúng mình bên nhauGiờ đây đã lỡ nhịp cầuTim đau nhức nhối tình sầu thênh thang…..
Quen rồi những noel buồn như thếỞ nơi nào tuyết đã phủ rất êmCó một người thắp những ngọn nến đêmTự sưởi ấp với muôn vàn điều ướcMột chút thôi liệu rằng có đượcGặp lại một lần giữa giấcchiêm baoMột lần thôi hỡi thượng đến tối caoMột điều ước có đâu là quá khó…….
có chàng trai gục đầu lên thánh giánước mắt chàng lại chảy vìai xano-el buồn bên sứ người xa lạthương tiếc cuộc tình mang trái đắng phôi phaôm một nắm mồ còn xanhsơ xácvội khắc tên người đã vĩnhviễn nằm sâuem mãi ra đi đề người buồn ở lạicố dấu tuyết rơi cho sương phủ qua ngày
chao ai lệ vương mí mắtgiờ đã ra đi khúc nhạc buồncầu duyên chi nữa thì cũng vậyngười đã quyên đi những ước thềcòn mình tôi ngồi đây cùng gióviết nỗi sầu sâu khuất trong timngười đã đến sao người còn đi vậyđể nhớ NoeL hay nhớ ngườitình xa mãi theo về nơi của giólời lạnh nhạt thổi tắt tráitim aicon tim đó giờ đây đã vỡvụnchờ một ngày ai đến ghép tim tôixin gửi chúa tình yêu con đã mấtcất đi rồi chúa đừng co lấy ralà đóa hoa hay ngàn gai đâm vậychúa lại về mang đẫm tình yêu con
Thêm một lần, ta lại đón NoelCùng với Chúa, không cùng người xa lạ.Cùng Chúa ư! sao lòng mình buồn quá!Phải chăng là Chúa cũng quá cô đơn!Noel này chắc hẳn sẽ buồn hơn.Buồn vì mình và buồn hơn vì.. ChúaBuồn vì mãi chẳng tìm ra một nửaCủa đời mình, nên Chúa cũ lặng câm
Em đứng đây giữa trời đông xứ lạ,Nỗi nhớ anh se sắt tận đáylòng.Nghe đài báo gió mùa Đông Bắc,Ở bên người…anh có mặc ấm không???
Bạn đang đọc các thông tin trong chủ đề Thơ Hay Của Bùi Giáng trên website Chungemlachiensi.com. Hy vọng những nội dung mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích đối với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!