Cập nhật nội dung chi tiết về Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Chùm Thơ Ngắn Về Gió mới nhất trên website Chungemlachiensi.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Những cơn gió nhè nhẹ cứ thế mang đi những hồi ức về tuổi trẻ, về sự mông lung về một đoạn tình cảm đã qua. Nhưng cũng chính những cơn gió vô tình ấy đã thổi bay đi những kí ức đau buồn của tình yêu, quá khứ.
15 Bài thơ ngắn về gió lạnh mang tâm trạng
Cùng đọc và cùng cảm nhận 15 bài thơ ngắn về gió lạnh mang tâm trạng khi yêu, khi chia tay người yêu… Đành mượn những cơn gió lạnh để diễn đạt tình cảm của mình, để xoa dịu đi vết thương lòng.
Có Phải Em Là Gió?…
Tác giả: Gió Nhạt Màu Có phải em là gió,
Ru lòng anh một khúc tình ca?
Có phải em là gió,
Đưa hồn anh lạc giữa ngàn phương?
Có phải em là gió,
Vội đế vội đi chẳng tạ từ…..
Có phải em là gió,
Vô tình thổi mãi hao mòn tim ta…..
Có phải em là gió,
Từ phương bắc về buốt hồn thơ!!!
Có phải em là gió,
Kéo mưa về ướt đẫm những chờ mong!!!
Cỏ phải em là gió,
Ta mãi yêu người đến thiên thu…
Tác giả: Lãng Du Khách
Đa tình chàng gió vuốt ve mây
Mây điệu làm duyên nét thẹn thùng
Rủ nhau trời đất bay cùng
Bện nhau xoắn xít thung dung phiêu bồng
CHUYỆN TÌNH MÂY VÀ GIÓ
Mây cứ ngỡ mình sẽ là bến đỗ
Chốn bình yên Gió mệt mỏi dừng chân
Là một nơi Gió thật sự thấy cần
Không ngần ngại Mây âm thầm chờ đợi.
CHUYỆN TÌNH MÂY & GIÓ
NỖI LÒNG CỦA GIÓ
Thơ: Kim Nguyễn
Có bao giờ ai hiểu Gió được đâu
Thân là Gió vốn u sầu lặng lẽ
Tình thì nhiều nhưng đâu ai chia sẻ
Thoảng qua đời mong để lại hương yêu.
Gió cô đơn tìm những Áng Mây chiều
Lời thề hẹn cũng nhiều như Biển rộng
Những Áng Mây mãi vui đùa bên sóng
Gió cuộn mình trong nỗi nhớ cô đơn.
Những cuộc tình vội vã đến rồi qua
Trái tim gió đã chai lì cảm xúc
Gió ao ước tìm tình yêu đích thực
Người đời vô tình nghĩ Gió trăng hoa.
THƠ TÌNH MÂY VÀ GIÓ
TÂM SỰ CỦA GIÓ
Có những khi dốc sức đẩy mây trôi
Nhưng Mây lại bồi hồi thương nhớ nắng
Ngày khô hạn dìu mưa đầy cố gắng
Lại nhận về lời cay đắng ngừng đi
Gió Về Đâu Hỡi Nắng
Tác giả: Gió Bụi
Tác giả: Gió Bụi
Gió xôn xao chiều vàng ngân vọng tiếng
Dư âm xưa réo rắt điệu mơ hồ
Gọi tên em cho lòng thôi xao xuyến
Nhớ nhung này sao chia nhỏ thành ô?
Những bài thơ ngắn về gió lạnh man mác buồn là chùm thơ tình gửi tặng yêu thương, nhờ gió mang yêu thương gửi trao đến những người thân yêu. Những cơn gió nhè nhẹ thổi bay đi những điều buồn bã mang đến những kỉ niệm vui vẻ về một tình yêu, tình bạn, tình người đến tuyệt vời. Theo chúng tôi
Thơ Về Gió Và Mưa – Chùm Thơ Tình Ngắn Về Gió Và Mưa Mang Tâm Trạng
Nội Dung
Những bài thơ về gió và mưa buồn là những bài thơ “tức cảnh sinh tình”, nhìn gió, nhìn mưa lại nghĩ đến mình, nghĩ đến những mặn nồng và đớn đau của tình yêu. Những lời thơ về gió ngắn gọn như thổi bay những kí ức về kí ức của một thời xa xăm.
Gió vô tình vờn nhẹ má em…
Cơn gió ngày xưa – cơn gió em từng đuổi Cơn gió ngày xưa – những kí ức khôn nguôi Cơn gió ngày xưa – làm lá rơi ngõ vắng Tích tắc… Tích tắc…thời gian vẫn quay…
Em đi qua một không gian tĩnh lặng Lá vẫn rơi, gió vẫn thổi, mây vẫn trôi… Vi vu…vi vu… Gió vẫn thế, em giờ như đã ngủ Ngủ quên trong tình cảm xa xôi Gió vẫn thế…vẫn hôn nhẹ lên môi Nhưng em đâu nào hay gió đang thổi……
Em vô tình… hay… gió vô hình.
Tác giả: Chợ Phong Sương Gió đi bốn phương trời Biết gặp đâu bến đợi Lá vô tình không nói Vàng rụng với mùa đông
Tác giả: Trần Huy Sao San Diego. Chiều qua phố. Lạnh gió trở mùa. Trời thấp sau lưng những chiếc lá cuối Thu buồn lặng nhẹ xuống đời vàng đốm bâng khuâng
một góc phố gọi mùa Đông tới để quạnh hiu qua mấy nẻo đường đứng co ro ngã tư đèn đỏ chờ đèn xanh mờ nhạt hơi sương
em ở đâu rồi ! Không xuống phố quẩn quanh tôi nỗi nhớ rất gần gió se lạnh góc bàn trơ trọi ly cà phê đọng giọt lặng thầm
đã rét ngọt mùa Đông rồi đó vàng Thu phai trời đất lặng buồn tôi đợi em buổi chiều xuống phố phố im lìm trong-gió-buồn-đông…
Một dạo đám mây vàng ươm im lặng nhìn cây sim già chờ em trên lối cát còn ủ kín trái mãng cầu bỏ quên đâu đó thổi về mùi nước hoa lẫn vùng cỏ dại cây sim già suốt mùa nhớ hoa
Miền trung của tôi sợi cước giật mình con cá nước trong nép mình trong vây mùa gió ngang tàng gã hình rơm xé xác hù chim chiếc nón úp tả tơi ngày thơ ấu ngọn nắng không biết điều im lặng bọc lưỡi cày xới vãi cơn mưa ôi miền của tôi…
Nắng thật nắng mà mưa thật mưa chẳng dối lòng mình rau đắng cây cầu đội mưa đã mấy đợt oằn lên đón bão xa lụt gần mái nhà mưa phủ bao năm mà bước chân em nhẹ như bước lá trái mãng cầu em để quên đâu đó cho ta tìm dọc tuổi thơ
Làm sao nhổ hết bóng em trong cánh đồng ký ức? Chùm hạt mãng cầu lấp ló vỡ trong đêm…
Qua nương thơ gió thầm thì Rằng: – không đằng ấy dễ gì hương đưa Rõ ràng gió giỏi ghê chưa Em vun em xới muốt mùa chẳng ngoa
Nào đêm bóng nguyệt la đà Tắm trăng hò hẹn cài hoa ước thề Lại ngày mượt nắng pha lê Dòng trôi êm ả chiều quê lặng lờ
Ấy hình ảnh lắng vào thơ Còn công lao biết bến bờ là đâu Dặm tình qua mấy bể dâu Gánh thương kĩu kịt ruột bầu râu tôm
Đi trong khói bụi đen ngòm Mềm tay chăm chuốt mướt vòm thơ xanh Nắng mưa dù mấy cũng đành Chưa lần gọi chút đòi anh đền bù
Thầm lòng cảm ngọn gió thu Tiếng thơ từ trái tim mù vọng ra.
Chùm thơ tình về gió và mưa man mác buồn chứa đựng tâm trạng của một tinh yêu đã xa, của một mối tình dang dở… tất cả đều cuốn đi như gió và mưa để lại trong lòng người ở lại là nỗi đau, nỗi nhớ vô bờ bến.
Chiều nay ai khắc bóng trong mây Cho nhớ về nhau rót thật đầy Khóe mắt nụ cười em buổi đó Một lần uống trộm ngả nghiêng say
Đường xa cánh gió nào chưa mỏi Chia lá tàn thu sắp cạn màu Có lũ chim chiều xao xác gọi Thấm buồn khi chúng sắp xa nhau..
Có phải sao trời em giấu cạn Góp vào trong mắt dõi tìm anh Mà nghe có ánh trăng hờn giỗi Khi lén nhìn hôn lén dưới cành..
Có ai quét lá mùa thu chết Để lót mây trời đón bước tiên Để gót son em hờ hững bước Buồn vương tơ mộng chẻ ưu phiền…
Lộng Gió chiều nay gió lộng hơn Bờ thương, sông Hương vỗ chập chờn Mấy điệu nhạc buồn, buồn diệu vợi Nhẹ buông, sương xuống nhuốm chiều hôm…
Huế dẫu là Xuân vẫn âm thầm Giọt café đắng, vẳng dư âm Thoảng chi trong khoảnh khắc đàn lặng Nhói chút niềm đau kiếp sâm cầm…
Là Huế, nên muôn đời cứ thế Nhịp đời đi chậm, ngấm thê lương? Phải hồn sông núi – tình nhi nữ Đến chừ vương mãi điệu buồn thương?
Cơn gió ập đến lục tìm sách của anh hàng trăm tên sách hiện về trong giây lát giá sách của anh bất chợt nghèo đi cơn gió lướt qua chục nghìn trang cũ cơn gió hỏi các chân trời mới mà anh thiếu nhiều.
Cơn gió đi rồi còn ở lại những chồng sách lộn xộn anh bàng hoàng nhận ra cơn gió làm đảo điên anh những ý nghĩ không thể nào xếp gọn dường như em xới cả đời anh.
Cơn gió ơi!
Đa tình chàng gió vuốt ve mây Mây điệu làm duyên nét thẹn thùng Rủ nhau trời đất bay cùng Bện nhau xoắn xít thung dung phiêu bồng Đắm cơn say nét mặt mây hồng Hồn mê mẩn trời cao gió lộng Mây trao cho gió tình nồng Để gió du lãng thiên bồng cõi mơ Tình phiêu quá khiến gió ngẩn ngơ Đắm tình ái mây dạ thẫn thờ Bên nhau chìm đắm mộng mơ Làm cho trời đất sững sờ đắm say Mây sung sướng ửng đỏ mặt mày Gió lãng du lộng thổi mây bay Mối tình mây gió thật hay Khiến cho trời đất đổi thay tháng ngày.
Tác giả: Gió Nhạt Màu Có phải em là gió, Ru lòng anh một khúc tình ca? Có phải em là gió, Đưa hồn anh lạc giữa ngàn phương? Có phải em là gió, Vội đế vội đi chẳng tạ từ….. Có phải em là gió, Vô tình thổi mãi hao mòn tim ta….. Có phải em là gió, Từ phương bắc về buốt hồn thơ !!! Có phải em là gió, Kéo mưa về ướt đẫm những chờ mong !!! Cỏ phải em là gió, Ta mãi yêu người đến thiên thu…
Đa tình chàng gió vuốt ve mây Mây điệu làm duyên nét thẹn thùng Rủ nhau trời đất bay cùng Bện nhau xoắn xít thung dung phiêu bồng
Đắm cơn say nét mặt mây hồng Hồn mê mẩn trời cao gió lộng Mây trao cho gió tình nồng Để gió du lãng thiên bồng cõi mơ
Mây bay đi cũng bởi vì cơn gió Gió vô tình thổi mãi áng mây trôi Trong lặng thầm mây buồn lắm người ơi! Làm sao được bởi lòng đau gió thổi
Mây bay đi cả một đời chìm nổi Chẳng nơi dừng khuất lối bóng càng xa Nẻo mây qua con gió lạ vươn cành Xót thương mây một đời sương thấm lạnh
Mây bay đi để quên đời bất hạnh Thuở hôm nào gió thoảng lúc tàn canh Thuở ngày xưa mây bên gió dỗ dành Lời mật ngọt mong manh trôi theo gió Mây bay đi lối về không dám ngỏ Rạn nứt lòng còn đó chẳng kịp tan Mây bay rồi đời gió lúc mùa sang Cầu hạnh phúc trên nẻo đường gió thổi.
Có một ngày Mây vô tình gặp Gió Hiểu cảm thông nên Gió ngỏ lời yêu Ngày qua ngày Mây yêu Gió thật nhiều Mây thầm nghĩ sẽ trọn đời bên Gió.
Yêu Gió lắm nên lòng Mây hiểu rõ Gió vốn là một lãng tử phong lưu Bay khắp nơi ngày tháng có cho dù… Gió theo đuổi những phù du cám dỗ.
Mây cứ ngỡ mình sẽ là bến đỗ Chốn bình yên Gió mệt mỏi dừng chân Là một nơi Gió thật sự thấy cần Không ngần ngại Mây âm thầm chờ đợi.
Gió cứ thế ngất ngây niềm vui mới Bỏ quên Mây trong chờ đợi lặng thầm Gió phiêu bạt…chưa một phút về thăm Mây gánh chịu nhiều thăng trầm cuộc sống.
Gió lang thang trên bầu trời lớn rộng Mây tủi sầu… bỗng hóa hạt mưa sa Khi nhớ Mây… thì sự thật vỡ òa Mây mãi mãi không về bên Gió nữa.
Cũng tại gió mà đời mây trôi mãi Tại vì mây gió lặng lẽ ngừng bay Duyên mây gió theo tháng ngày chìm nổi Biết bao giờ dừng bước nẻo trời khơi
Gió lả lơi theo dòng đời mãi gọi Mây u hoài vọng hình bóng xa xôi Gió khao khát bờ môi mềm trong nắng Mây lặng thầm giấc ngủ chẳng hề yên
Gió xạc xào khua nỗi nhớ từng đêm Mây bảng lảng gói sầu bên núi tím Tình ở đâu để mây hoài đi kiếm Mộng chốn nào chìm khuất nẻo gió vương
Anh là mây đời phiêu dạt muôn phương Em ngọn gió trong đêm trường hiu hắt Giữa đôi ta câu chuyện tình cút bắt Bao nhiêu lần ngăn cách bởi gió mây.
Có bao giờ ai hiểu Gió được đâu Thân là Gió vốn u sầu lặng lẽ Tình thì nhiều nhưng đâu ai chia sẻ Thoảng qua đời mong để lại hương yêu.
Gió cô đơn tìm những Áng Mây chiều Lời thề hẹn cũng nhiều như Biển rộng Những Áng Mây mãi vui đùa bên sóng Gió cuộn mình trong nỗi nhớ cô đơn.
Gió lại buồn phiêu dạt khắp muôn phương Trăng soi sáng cũng cảm thương đời Gió Lại bầu bạn trút tâm tình mở ngỏ Gió ngỡ mình hạnh phúc có đầy tay.
Khi bình minh thức giấc Gió đâu hay Tìm Trăng mãi suốt cả ngày chẳng gặp Gió bơ vơ lại thu mình nằm khóc Núi mủi lòng ôm ấp Gió vào tim.
Gió sinh ra trái tim vốn yếu mềm Luôn rung động trước các niềm vui mới Có đôi lúc Gió một mình tự hỏi Đến khi nào thôi là Gió bay xa ?
Những cuộc tình vội vã đến rồi qua Trái tim gió đã chai lì cảm xúc Gió ao ước tìm tình yêu đích thực Người đời vô tình nghĩ Gió trăng hoa.
Có nhiều đêm Gió khóc trong xót xa Có ai hiểu Gió cô đơn biết mấy Nằm co ro giữa đêm khuya run rẩy Gió lạnh buồn… có ai thấy cho không ?
Sáng mai ra lại là Gió mênh mông Cứ bay mãi không dừng chân một chỗ Họ cứ bảo gió vô tình không nhớ Gió lạnh lòng… ai có biết cho không ?
Cơn gió lả lơi bay quyện Cùng mây lưu luyến giữa trời Đôi ta trao lời ước hẹn Bên nhau trọn vẹn suốt đời
Nụ hôn đầy vơi huyền ảo Gió khẽ thầm bảo mây yêu Này em nàng kiều rất xạo Cứ tưởng khờ khạo ít điều
Ai ngờ cũng phiêu ra phết Nói thương đến chết mới thôi Gió nghe hụt hơi thấm mệt Ừ thì yêu hết cuộc đời
Hãy nhớ mãi là như vậy Cùng nhau mây đấy gió đây Ngàn đời gió hay tung tẩy Nhưng là đưa đẩy tình mây
Suốt kiếp khỏa khuây thế đó Là tình của gió và mây Là tình của mây và gió Trọn đời chỉ gió yêu mây.
Gió suốt ngày vơ vẩn kiếp rong chơi Ai đâu hiểu cuộc đời phiêu du ấy Cũng cô đơn nhiều buồn đau lắm đấy Chỉ là ta khéo che đậy mà thôi
Có những khi dốc sức đẩy mây trôi Nhưng Mây lại bồi hồi thương nhớ nắng Ngày khô hạn dìu mưa đầy cố gắng Lại nhận về lời cay đắng ngừng đi
Trận cuồng phong thổi lạnh buốt xuân thì Xích gần nhau người ôm ghì thương nhớ Trút hờn ghen lên gió đầy vô cớ Họ xa nhau lầm lỡ bởi gió đâu
Một mình ôm biết bao nỗi u sầu Chẳng có ai nhẹ nặng câu chia sẻ Nổi bão giông để biết mình chẳng bé Bớt oi nồng gió thổi nhẹ nồng say
Cuộc đời này phận gió nhuốm đắng cay Ai cũng thế những đọa đày khó tránh Ngẫm biết vậy thôi người đừng so sánh Để ta mình lại thêm chạnh lòng đau
Kiếp lãng du đầy chìm nổi nông sâu Chỉ bình yên ai cũng cầu mong ước Tâm kiên định cuộc đời này sẽ được Hạnh phúc về ngạo ngược mãi rời xa.
Hạt bụi nào bay trong chiều gió lộng Cơn gió nào khuấy động cả không gian Lá nào rơi xơ xác héo khô tàn Tia nắng nhẹ chiếu ngang rừng lá úa
Nắng chiều tà sao vẫn còn nhảy múa Vẫn tung tăng đang xua đuổi cô đơn Để gió Đông chẳng còn chút tủi hờn Chờ Xuân đến gió vờn trong nắng ấm
Gió xôn xao trong vườn hoa tươi thắm Gió rì rào mong năm tháng qua mau Gió vi vu trầm bỗng tiếng tiêu sầu Xin hỏi nắng… gió về đâu hỡi nắng ?
Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Những Bài Thơ Ngắn Hay Về Nghề Giáo Viên Cảm Động Mới Nhất
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi? Đã bao năm rồi hở? Thầy ơi
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu…
Người thầy như người lá đò chở những người học trò qua sông. Thầy giúp học trò định hướng tương lai. Học trò từng lứa ra trường, chỉ còn thầy ở lại gắn bó với bục giảng và phấn trắng. Trên mái đầu tóc ngày một bạc thêm.
Bài thơ ngắn hay về nghề giáo viên: Người lái đò
Một đời người – một dòng sông…
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,
“Muốn qua sông phải lụy đò”
Đời người muôn bước cậy nhờ người đưa…
Tháng năm dầu dãi nắng mưa
Con đò trí thức thầy đua bao người.
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương.
Con đò mộc – mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…
Bài thơ cũng ví người thầy như người lái đò chở học sinh qua sông. Khi con đò trí thức cập bến, người học trò gửi lại nụ cười và tình yêu cho người thầy kính mến. Hình ảnh của thầy sẽ luôn trong tâm trí người học trò.
Bài thơ ngắn hay về nghề giáo viên: Khi thầy về hưu
Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
“Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…”
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!
Bài thơ là cảm xúc của tác giả khi người thầy sắp nghỉ hưu. Mới ngày nào bước chân vào trường, được thầy dìu dắt, chỉ bảo. Vậy mà giờ đây năm cuối cấp đến với biết bao nhiêu nghẹn ngào.
Bài thơ ngắn hay về nghề giáo viên: Thầy giáo toán lớp tôi
Tóc thầy đã bạc lắm rồi
Bạc như bông tuyết trên đồi bay bay
Trong giờ thầy giảng thật hay
Bao nhiêu kiến thức chui ngay vào đầu
Toán học có gì khó đâu
Đạo hàm, sin, cos, hình cầu, hình thang
Vào tay thầy tớ cưu mang
Cũng thành bài toán hình thang đại trà
Mỗi lần đến tiết kiểm tra
Tất cả ríu rít như là hội đêm
Không tin đến lớp tớ xem
Tớ giở sổ điểm cho xem điểm mười
Điểm mười sáng chói đỏ tươi
Đem khoe bố mẹ bạn lười chẩy thây
Khoe rằng đừng có lười chây
Để rồi có hối chẳng còn kịp đâu
Bao nhiêu kiến thức trong đầu
Mai sau khôn lớn giúp đời mà thôi
“Hai mươi – mười một” đến rồi
Mau mau đi với bọn tôi chúc thầy.
Có bao nhiêu tình cảm với thầy, người học trò gửi gắm cả vào trong bài thơ này. Nhờ có thầy mà bài toán khó cũng trở thành dễ. Học trò say mê học hơn, có được nhiều điểm 10 không chỉ để bố mẹ vui lòng mà còn mong muốn sau này giúp đời.
Bài thơ ngắn hay về nghề giáo viên: Tóc thầy
Con về thăm lại thầy xưa
Nói sao cho hết cho vừa thầy ơi!
Lòng con quá đỗi bồi hồi
Tóc thầy nay đã bạc rồi còn đâu?
Thời gian chẳng có bao lâu
Mà sao mọi vật ngả màu rêu phong?
Sân trường áo trắng trắng trong
Bây giờ buồn tẻ vắng không bóng người.
Thầy nhìn con, nở nụ cười
Nụ cười héo quá, khác mười năm qua:
“Trường xưa, giờ của người ta
Người ta lấy lại đó mà, con ơi!
“Nỗi buồn trong mắt chưa vơi
Cộng thêm nỗi khổ chốn đời dọc ngang
Nên tóc thầy nối thời gian
Và rồi bạc trắng với ngàn thương đau.
…Hỡi ơi những chuyện u sầu
Xin đừng nhuộm tiếp mái đầu thầy tôi!
Trở lại thăm trường xưa thấy tóc thầy đã bạc khiến người học trò không khỏi xúc động. Thời gian trôi qua chưa lâu mà có quá nhiều thứ đã thay đổi. Người học trò chỉ mong những chuyện u sầu đừng đến để tóc thầy thôi bạc.
Bài thơ ngắn hay về nghề giáo viên: Nhớ ơn thầy cô
Chèo lái đưa đò cặp bến sông
Thầy cô mang nặng trái tim nồng
Trồng người dạy chữ niềm say đắm
Mỗi chuyến đò qua thỏa nỗi lòng
Nhớ lắm ngày xưa tuổi học trò
Nhớ từng nét chữ các thầy cô
Mặc trời mưa nắng hay se lạnh
Lời giảng còn vang vọng tới giờ
Thế hệ chúng tôi nay đã lớn
Mỗi người mỗi việc gắng hoàn thành
Vẫn luôn canh cánh bao hoài niệm
Bài học năm nào thuở tuổi xanh.
Nhớ thầy cô, tác giả nhớ tới những năm tháng học trò, nhớ cả nét chữ của thầy cô năm nào. Những lời giảng ngày hôm qua như vang vọng về. Thầy cô đã dành tất cả cho sự nghiệp trồng người.
Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngả
Để một lần nhớ lại mái trường xưa
Lời dạy ngày xưa có tiếng thoi đưa
Có bóng nắng in dòng sông xanh thắm
Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắng
Trưởng thành này có bóng dáng hôm qua
Nhớ được điều gì được dạy những ngày xưa
Áp dụng – chắc nhớ cội nguồn đã có
Nước mắt thành công hoà nỗi đau đen đỏ
Bậc thềm nào dìu dắt những bước đi
Bài học đời đã học được những gì
Có nhắc bóng người đương thời năm cũ
Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủ
Để cây đời có tán lá xum xuê
Bóng mát dừng chân là một chốn quê
Nơi ơn tạ là mái trường nuôi lớn
Xin phút tĩnh tâm giữa muôn điều hời hợt
Cảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô.
Dù đã trưởng thành, người học trò vẫn không sao quên được năm tháng dưới mái trường xưa. Nhớ những điều thầy cô đã dạy, nhớ những năm tháng khổ luyện dưới mái trường. Nhờ những năm tháng ấy người học trò mới có được ngày hôm nay.
Bài thơ ngắn hay về nghề giáo viên: Thầy cô
Thầy chính là những vì sao thắp sáng
Là đèn đường soi rạng lối em đi
Còn Cô là người mẹ hiền phú quí
Mà trời dành để dậy dỗ chúng em
Mỗi năm chỉ có một lần
Hai mươi, mười một, ngày dành Thầy – Cô
Học trò bao nét điểm tô
Khăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng
Trời thu nắng đẹp tưng bừng
Đứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinh
Tung tăng biểu lộ ân tình
Bao ngày mệt nhọc Thầy – Cô dỗ dành
Bây giờ vài phút mỏng manh
Chúng em họp lại, kính Cô, kính Thầy
Ngày vui nhà giáo sum vầy
Mong thầy – cô khỏe, trồng người tiếp sau.
Nhân ngày 20/11 ngày nhà giáo Việt Nam, người học trò viết bài thơ thay cho lời cảm ơn gửi đến thầy cô của mình. Đối với học trò thầy chính là vì sao lấp lánh, là đèn đường soi rạng lối đi còn cô giáo như người mẹ hiền.
Bài thơ ngắn hay về nghề giáo viên: Gặp lại thầy
Con dừng lại phía hàng cây
Bồi hồi khi gặp dáng thầy hôm nao
Trường xưa vẫn nét ngày nào
Và đây vẫn thấy dáng cao cao gầy
Vẫn bao la một vòng tay
Đón con như thể chưa ngày cách xa
Kiềm lòng để lệ khỏi nhoà
Giọng thầy trầm ấm “thật thà phải con?”
Cái tên thấy gọi riêng con
Đến giờ con thấy vẫn còn mới nguyên
Ước mong con mãi không quên
“Thật lòng vững trí đừng phiền nghe con”
Lợi danh – danh lợi sẽ mòn
Những điều thấy dạy còn hoài khắc tâm
Nhớ tóc thấy điểm hoa râm
Cùng lời chỉ dạy âm thầm con mang
Ai quên đi chuyến đò ngang
Quên sao người lái thuyền sang bến đời.
Gặp lại thầy khiến tác giả bồi hồi, xúc động. Thầy vẫn vậy, đón học trò bằng tình cảm yêu mến, bằng vòng tay rộng lớn. Bài học năm xưa cùng những lời thầy dậy cứ thế ùa về khiến người học trò trực trào nước mắt.
Bài thơ ngắn hay về nghề giáo viên: Sau tất cả em vẫn là cô giáo
Kệ tất cả, em vẫn là cô giáo
Mặc những bon chen toan tính thiệt hơn
Mặc những gièm pha chê trách tủi hờn
Rằng: “Chuột chạy cùng sào mới vào sư phạm”.
Kệ tất cả, em vẫn là cô giáo
Dù mai sau còn biên chế hay không
Dù ngoài kia đời còn lắm bão giông
Lương thấp lắm, phải lo toan từng bữa.
Kệ anh đấy, nếu chọn thêm lần nữa
Em vẫn làm một cô giáo thôi anh
Nghề của em gieo những ước mơ xanh
Vui lặng lẽ bên từng trang giáo án.
Em mong lắm một ngày mai sáng lạn
Chẳng còn phải lo cơm áo gạo tiền
Chẳng chạy theo những thay đổi triền miên
Vui vẻ sống bên anh – làm cô giáo.
Bài thơ của một cô giáo tâm sự về lựa chọn của mình. Mặc cho người ta nói chuột chạy cùng sào mới vào sư phạm, cô giáo mang trong mình tình yêu với nghề, mong mỏi được gieo những ước mơ xanh.
Bài thơ ngắn hay về nghề giáo viên: Cớ sao em không chọn ngành sư phạm
Cớ sao em không chọn ngành sư phạm?
Gia đình ta cũng gia giáo cơ mà
Anh hỏi nhiều… lòng em thấy xót xa!
Ngày tốt nghiệp làm hồ sơ xin việc
Mười sáu năm với bao nhiêu luyến tiếc!
Mơ mộng nhiều rồi thất vọng bấy nhiêu
Trăm hồ sơ chỉ lấy một chỉ tiêu
Đôn đáo mãi… em chùn chân gối mỏi!
Vào tập sự với đồng lương còm cõi
Bạn bè em… chín điểm cũng vào trường
Hai ngàn mười…Thầy Cô sống bằng lương!
Bảy năm qua… hứa nhiều rồi thất hứa!
Anh đừng hỏi! Cho em quyền chọn lựa
Có việc làm… Bố Mẹ đỡ lo toan
Em lớn rồi phải hiểu đạo làm con
Tương lai em… với số không tròn trĩnh
Chắc kiếp này… em không chọn đâu anh.
Bài thơ là lời tâm sự của một người giáo viên. Nhiều người cho rằng làm giáo viên là sướng nhưng thực tế ngày càng ít giáo viên được vào biên chế. Vào làm rồi đồng lương cũng ít ỏi, không đủ sống. Vậy nên nhiều người ước mơ mà vẫn phải bỏ nghề.
Tháng mười một đã lại sang lần nữa
Em ở xa trăn trở nhớ quê hương
Nhớ bạn bè thân thương ngày thơ bé
Nhớ thầy cô nhớ ngày lễ hiến chương
Chắc ngày này lớp mình đang tụ tập
Í ới gọi nhau gặp mặt thăm thầy
Em cũng muốn mai ngày về thăm lại
Bởi ở xa nên lỗi hẹn lần này
Bao kỷ niệm về thầy em lưu giữ
Cất trong tim sẽ chẳng thể phai mờ
Dù cuộc đời đi về đâu chăng nữa
Khắc ghi lòng em nhớ mãi ngày xưa…
Ngày Hiến chương năm nay em cầu chúc
Kính mong thầy hạnh phúc bên gia đình
Tình thầy trò mãi trong xanh tươi thắm
Suốt đời này nồng ấm đẹp lung linh!
Hẹn ngày không xa em xin về gặp,
Được bên thầy ôn lại kí ức xưa
Được thả mình mộng mơ như thủa nhỏ
Được trở về năm tháng cũ ngày thơ!
Vào ngày hiến chương nhà giáo, người học trò ở nơi phương xa nhớ về trường, nhớ về thầy. Giá ở gần thì giờ này cũng cùng bè bạn đến thăm và chúc mừng thầy. Dù nơi xa người học trò vẫn mong thầy hạnh phúc.
Các bạn có thể xem những bài thơ hay trên website Thư viện thơ ở rất nhiều lĩnh vực trong cuộc sống như: thơ tình hay, thơ về tình bạn, thơ về công việc, thơ về thời gian, thơ về tiền bạc…
Thu Thủy
Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Chùm Thơ Hay Viết Về Sapa (Lào Cai) Mới Nhất
Tác giả: Cẩm Chi Châu
Gió pha chút lạnh trên đường Ghé qua cửa sổ vào giường qua đêm Giấc nồng mơ ước dịu êm Như con suối chảy, góp thêm giọt tình
BÀI THƠ: SAPA
Tác giả: Liên Phạm
Đào xanh, mận đỏ ngọt ngào, Cơm Lam, lợn Mán ôi trao tuyệt vời! Ra về lòng bỗng chơi vơi, Cảnh vật lưu luyến, lòng người đắm say!
Chiều Sapa (lục bát)
Tác giả: Huyền Thanh
Dòng Thác Bạc dựng như hoa Ầm ầm đổ xuống hồn ta lững lờ Say cảnh sắc vẽ vần thơThi ca nhấp chén rượu mơ San Lùng
Chợ Tình Sapa (lục bát)
Tác giả: Si Tâm
Sapa hí động núi rừng Lưng trời vó ngựa thơm lừng hoa mơ Thông đèo xoắn xít ngẩn ngơ Câu thơ xòe váy lả lơi say tình
THƠ LỤC BÁT: NHỚ SA PA
Tác giả: Lan Dạ Hương
BÀI THƠ: XUÂN Ở SAPA
Tác giả: Nguyễn Văn Minh
THƠ TÌNH: GỬI EM – CÔ GÁI SAPA
Tác giả: Đức Trung – TĐL
NHỚ SAPA (BÁT NGÔN)
Tác giả: Hoa Chu Văn
Anh lên sapa cuối mùa đông lạnh Sương mù trời lóng lánh cánh đào phai Xuân đến rồi sẽ ấm nắng ngày mai Hoa đào nở cho ai cành đào tết
Tác giả: Thích Khách
Bước đến SaPa ngắm núi đèo Nghe rừng vẫy gọi thác mừng reo Đường lên khúc khuỷu xe gầm réo Dốc xuống loanh quanh bóng đổ vèo Nắng trải nương vàng đông quạnh héo Sương tràn lộc phủ đón xuân theo Ngàn non khỏa sắc sao bầy khéo Cảnh đẹp thần tiên thỏa mộng trèo!
BÀI THƠ: YÊU LẮM SAPA ƠI
Thơ: Hoa Trà
Em mãi nhớ nụ cười anh rạng rỡ Người lính bị vây giữa tụi bạn nữ sinh Chúng nháy em rồi bắt anh kể chợ tình Ôi thương lắm màu áo xanh từ thuở ấy…
Em vẫn bướng bỉnh như ngày xưa anh thấy Chẳng điện cho anh, Người Tư lệnh biên cương Trong lặng thầm vẫn chất chứa niềm thương Em đã đến quê hương anh rồi đó
Tiếng khèn lá còn vang trong nhung nhớ Yêu Sa Pa, em gửi lại vần thơ.
Theo chúng tôi
Bạn đang đọc nội dung bài viết Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Chùm Thơ Ngắn Về Gió trên website Chungemlachiensi.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!