Cập nhật nội dung chi tiết về Chùm Thơ Hay Viết Về Cánh Đồng Lúa Quê Tôi mới nhất trên website Chungemlachiensi.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Tuyển chọn những bài thơ hay viết về vẻ đẹp của những cánh đồng lúa ở làng quê, nông thôn Việt Nam. Chùm thơ là những kỷ niệm thân thương của tuổi thơ trên những ruộng lúa quê hương tôi.
CHÙM THƠ LIÊN QUAN: ♥ Chùm thơ nhớ nhà, nhớ quê của người tha phương ♥ Chùm thơ cảm động bên cha mẹ sau bao ngày xa quê ♥ Chùm thơ nỗi nhớ cha mẹ của người con xa xứ thật hay
BÀI THƠ: CÁNH ĐỒNG LÀNG
Tác giả: Đặng Minh Mai
Bao xa cách nay về thăm lại
Cánh đồng làng nhẫn nại công cha
Ngạt ngào hương lúa toả xa
Đượm mồ hôi mẹ rớt qua tháng ngày!
Con đường nhỏ thơ ngây còn đó
Bụi tre xanh lấp ló bóng cò
Thủng thẳng cất bước khi no trong lòng
Quê hương hỡi mỏi trông mong đợi
Lội bơi cùng bạn sông quê mỗi chiều
Lúa trĩu hạt bao nhiêu công sức
Của mẹ cha thao thức bao ngày
Thức khuya, dậy sớm lòng đầy niềm vui
Mùa thu hoạch bồi hồi trong dạ
Thành quả đây nay đã đến gần
Gạo thơm, hạt béo trắng ngần
Thắm tình quê mẹ ân cần sẻ chia!
BÀI THƠ: ĐỒNG QUÊ NGÀY MÙA
Tác giả: Ho Nhu
Chiều về ngắm cảnh đồng quê
Mênh mông cò lượn bốn bề xốn xang
Một màu thảm lúa dát vàng
Bồi hồi hoài niệm những trang sách đời
Tuổi thơ nhặt nhánh thóc rơi
Chắt chiu gom góp cuộc đời mẹ cha
Bát canh, thìa mắm, quả cà
Giọt mồ hôi đổ… nâng ta trưởng thành
Trở về ngắm lại bức tranh ngày mùa
Dù không còn cảnh thi đua
Sân kho hợp tác trống khua rộn ràng
Đồng quê mình vẫn rộn vang
Người người hối hả nắng vàng hong phơi
Bôn ba khắp bốn phương trời
Không quên hạt gạo, tình người quê ta
Hương thơm gạo mới quê nhà
Ơn người cày cấy gần xa sớm chiều
Cảnh đồng quê thật đáng yêu
Bâng khuâng lại nhớ những chiều có nhau.
BÀI THƠ: HẠT GẠO NGÀY MÙA
Tác giả: Ho Nhu
Chiều về đứng ở sườn đê
Hương thơm hạt thóc vọng về tới nơi
Sơn hào hải vị đất trời
Cơm quê mẹ nấu cả đời khó quên
Mênh mông một dải nối liền
Cò bay thẳng cánh an nhiên ngày mùa
Thương người vất vả sớm trưa
Tảo tần lam lũ nắng mưa nhọc nhằn
Óng vàng hạt lúa gợi chăm đi về
Cho dù cách trở sơn khê
Áo nâu thuở ấy không hề nhạt phai
Giọt mồ hôi ướt lưng ai
Làm ra hạt thóc trãi dài đời ta
Biến thiên nhịp sống gần xa
Giữ nguyên ân nghĩa người tra hạt vàng.
THƠ LỤC BÁT: HƯƠNG LỨA
Thơ: Trương Thị Anh
Nồng nàn hương lúa đồng quê
Ngày mùa vất vả lúa về đây sân
Đồng xa cho đến ruộng gần
Lúa vàng trải thảm hương nồng cốm quê
Tình quê hương lúa như mê hoặc lòng
Bóng ai ngả lộng trên đồng
Hiu hiu gió thổi tóc bồng bềnh bay
Cánh đồng lộng gió chiều nay
Lâng lâng bỗng thấy như say cảnh làng.
BÀI THƠ: LỜI TỰ TÌNH CÂY LÚA
Tác giả: Phú Sĩ
Thương lắm chân tình ơi cây lúa quê hương
Nắng chiếu sương rơi một đời bao lam lũ
Thấm giọt mồ hôi mấy mùa luôn bám trụ
Chẳng quản nhọc nhằn cho vụ lúa oằn bông
Thương lắm chân tình câu hát lý bên sông
Tất tả mùa thương con nước ròng nước lớn
Nắng hạn phèn chua cây lúa buồn than thở
Nụ cười dở dang vẫn thắm nở môi hồng
Thương lắm chân tình cây lúa vẫn hoài mong
Cho cuộc đời vui thêm nồng câu thân ái
No ấm an lành bỏ qua ngày dầu dãi
Đầu đội gió trời thương lắm ấy nhà nông
Thương lắm chân tình cây lúa lại đơm bông
Nhắn gởi yêu thương trong lòng người xa xứ
Mỏi gót phong sương trên bước đường lữ thứ
Xin hãy quay về nơi đất mẹ còn trông ….
BÀI THƠ VIẾT VỀ CÁNH ĐỒNG LÚA Thơ: Hưng Xuân
Tháng mười về lúa chín cả đồng quê
Những thửa ruộng vàng ong như trải thảm
Tiếng máy chạy ầm vang cả thôn xóm
Bờ tre xanh mấy đám trẻ nô đùa
Chiều tháng mười nắng ngả cuối mùa thu
Đàn cò trắng trong lời ru của mẹ
Có cô Tấm hiền ngoan từ thủa bé
Bắt cua đồng cả cá bống đổi cơm…
Đất với người vẫn chung thuỷ mặn nồng
Mỗi hạt thóc theo chân bao người lính
Tiền tuyến gọi hậu phương cùng đánh Mỹ
Bếp Hoàng Cầm bữa cơm thắm máu xương
Đã qua rồi tiếng súng đạn chiến trường
Cơm độn sắn giờ chỉ còn trong sách
Bao vất vả mới có ngày thu hoạch
Ăn chén cơm thấy xúc động vô cùng
Khói lam chiều gợi nỗi nhớ mông lung
Mùi rơm rạ thơm lừng cơm gạo mới
Cá kho tộ vài trái cà muối xổi
Chờ em về thưởng thức bữa cơm quê…
BÀI THƠ: BÀI CA CÂY LÚA Thơ: Tím Bằng Lăng
Em viết tặng bài ngợi ca cây lúa
Có tình người chan chứa những yêu thương
Tháng mười về mùa gặt mới thơm hương
Rơm vàng óng trên con đường quê mẹ
Vầng mây trắng chiều bình yên gió nhẹ
Con đò chờ lặng lẽ khách qua sông
Vàng sắc hoa mùa cải mới trổ ngồng
Cánh cò trắng mênh mông tìm gọi bạn
Hoàng hôn ngả cuối chân trời tím rạn
Giữa khung trời đôi cánh nhạn liệng bay
Hương mùa thu ngào ngạt thoảng đâu đây
Tình đất ấm bao ngày ta vun xới
Bài tình khúc mang bao niềm vui mới
Nhớ thương thầm em đợi mãi người xa
Về cây lúa chan hòa tình đất mẹ.
BÀI THƠ: VUI MÙA ĐỔI MỚI Tác giả: Hồng Phúc
Nhớ ngày cây, cấy một thời
Bao nhiêu công sức, bao đời nông dân
Suốt ngày tưới nước, bón phân
Chiêm thì ngập úng, mùa cần chờ mưa
May, trâu đâu có, sớm trưa người làm
Tối, ngày vất vạ mùa màng
Năng suất thì thấp, vội vàng bán đi
Ruộng điền mở rộng, còn chi phải bàn
Khoa học tiến bộ mang sang
Hỗ trợ sản xuất, dân làng xướng vui
Vừa nhanh, vừa rẻ, hết thời ái lo
Mùa màng thu hoạch trúng to
Lúa vàng trĩu quả, ấm no dân làng.
VÀO MÙA GẶT Thơ: Quốc Phương
Trên quê hương.. đang rộn rã tiếng cười
Bao thôn nữ..vào mùa thu hoạch mới
Máy gặt lúa..cứ băng mình chạy tới
Hạt lúa vàng..mong đợi những ngày qua
Quê hương mình.. đồng bát ngát bao la
Cò thẳng cánh..dễ ai mà quên được
Con sông nhỏ..vẫn mang đầy nguồn nước
Mỗi khi về..còn ước lại tuổi thơ
Quê hương ơi..từ xưa tới bây giờ
Bao vất vả..vẫn chờ người gánh vác
Nay thay đổi..người nông dân cũng khác
Nhẹ nhàng hơn..chẳng nhếch nhác như xưa
Hạt lúa vàng.. đền đáp những sớm trưa
Niềm hạnh phúc..cày bừa rồi gặt hái
Ôi quê hương..vẫn còn đây nhớ mãi
Mùa gặt nào..trai gái cũng thành đôi.
MƠ MÙA CHIM LÁ RỤNG Thơ: Diệp Ly
Hương lúa đồng nhẹ thoảng giữa trời đêm
Tìm trong mơ một mùa chim lá rụng
Thấy bóng dáng người rơm trong sương lạnh
Giang đôi tay lấp lánh sợi tơ vàng.
Mơ cánh cò chao liệng giữa nắng chang
Lúa đơm bông từng hàng xa tăm tắp
Cả đàn chim vội vàng như kẻ cắp
Cứ nháo nhào rồi vút tít lên cao.
Mơ cánh đồng từ ký ức hôm nao
Trên miền đất ngọt ngào pha vị mặn
Giọt mồ hôi vẫn cứ rơi thầm lặng
Để hạt vàng trĩu nặng những mùa vui.
Mơ tìm về ngày tháng đã xa xôi
Giữa đêm đen mơ trôi về quá khứ
Có đàn chim chập chờn trong miền nhớ
Gợi trong lòng một thuở tuổi hồn nhiên.
Thơ Viết Về Làng Quê Nông Thôn Với Hình Ảnh Cánh Đồng Lúa, Con Trâu,..
Những bài thơ hay viết về cảnh làng quê nông thôn Việt Nam với những hình ảnh rất thân quen và gần gũi như những cánh đồng lúa chuẩn bị gặt, đàn trâu đi trên những con đường làng, hương rơm rạ sau những mùa gặt,.v.v.
CHIỀU QUÊ
Thơ: Bách Tùng Vũ
BÀI THƠ BÊN LUỸ TRE LÀNG Thơ: Hoa Nắng
Yêu sao … Yêu mấy … Cho vừa… !
Quê Hương … Năm nắng …. Mười mưa Hoà Bình !
Mong sao tất cả khắp nơi Nông thôn thay đổi cho đời tươi hơn.
QUÊ TÔI ĐỔI SẮC Thơ: Mai Ngọc Thoan
Nguyen Dinh Huong Tôi sinh ra từ làng quê nông thôn nghèo. Lớn lên lại gắn bó với nghề Nn nên có điều kiện về với bao bà con nông dân, làng bản trong tỉnh. So với ngày xưa bà con nôngthôn nay khá hơn nhiều, không còn cảnh chạy bữa, nhịn ăn hay cơm độn khoai sắn nữa. Nhưng nói thật vẫn còn rất nhiều gđ nghèo và nghèo lắm. Mỗi lần về với bà con chứng kiến cái cảnh nghèo đó mà lòng quặng đau, đau cái đau cho số phận “bần nông” một thời nay vẫn thế và thầm nghĩ GIÁ NHƯ họ “một bộ phận không nhỏ” ấy thấu hiểu được cái nghèo, cái thiếu thốn đủ bề của rất nhiều bà con để bớt đi sự tham lam, lợi dụng chức vụ quyền hành vơ vét cho bản thân một cách thái quá, bớt đi, bớt đi. GIÁ NHƯ và giá như,…thì người dân đỡ khổ./.
QUÊ TÔI Thơ: Nguyệt Hoàng
Cùng đến với chùm thơ xướng họa viết về bức tranh cảnh làng quê với thể thơ thất ngôn với nhiều tác giả xướng-họa thật hay..
== BỨC TRANH QUÊ == Thơ: Văn Luyện
Lặng lẽ trời cao đã chuyển hồng Đẩy màn đêm tối mãi về không Tầng trên lãng đãng làn mây ửng Phía dưới lao xao ngọn gió nồng Rạng rỡ hoa cười chào nắng mới Tưng bừng nụ nảy đón hừng đông Thi nhân tức cảnh khua ngòi bút Họa bức tranh quê giữa cánh đồng. ***BỨC TRANH TUYỆT TÁC Thơ: Nguyễn Văn Mười
Rạng sáng, đêm đen đã ửng hồng Bình minh thức dậy giữa tầng không Sương rơi thấm vị hương ngào ngạt Gió thổi nghe hơi biển mặn nồng Bóng nguyệt lặng lờ sau dãy núi Vầng dương rực rỡ phía trời đông Bức tranh tuyệt tác vô cùng đẹp Tạo hóa cho không chẳng tốn đồng…! ***TÌNH QUÊ Thơ: Đinh Tuấn Minh
Trời xuân nắng nhẹ dưới mây hồng Bến đợi trăng về bạn nhớ không Bát ngát rừng xanh đầy nhụy thắm Mênh mông biển lúa ngát hương nồng Em cười rạng rỡ trong ngày mới Phố vẫn tưng bừng lúc rạng đông Gió lộng buồm căng thuyền vượt sóng Chiều nghe tiếng hát vọng trên đồng ***Bức Họa Đồng Quê Thơ: Nguyễn Khắc Liêu
Tranh quê một bức rực màu hồng. Đón ánh bình minh trải khoảng không. Thấp thoáng lưng trời mây đã ửng. Xôn xao mặt nước gió thêm nồng. Làn sương ngọc giát chào ngày mới. Giọt nắng vàng ươm đón rạng đông. Thi sĩ thả hồn theo lối mộng. Lời thơ sóng nhạc rộn hương đồng.
LÀNG QUÊ THANH BÌNH
Thơ: Thiện Diệp
Nắng Ấm Ngoài đồng cây lúa trổ bông Có hoa gạo nở nụ hồng đang tươi Thôn làng như môt chiếc nôi Tiếng ru người mẹ từng hồi à ơi.Trần Văn Khánh Cảnh thanh bình lắm anh. Em chúc anh dạt dào ý thơ mỗi ngày nha anh
TÌNH QUÊ NỒNG NÀN
Thơ: Trương Thị Anh
Anh còn nhớ lối đường về? Hàng cau dàn mướp tình quê nồng nàn.
Vũ Uyên Quê hương cảnh đẹp ngút ngàn Làm ta xao xuyến ngập tràn nhớ nhung.Anh Trương Thi Gái quê dịu dàng thuỷ chung Áo nâu chân đất, má hồng vẫn duyên
Vũ Uyên Tình người như vẫn còn nguyên Áo nâu chẳng thấy nhưng duyên mặn mà Gặp lại còn hợp tình ta Cau trầu anh dẫn đến nhà được không Hay là em đã có chồng Tình xưa xao xuyến mặn nồng còn không.
CUỘC SỐNG QUÊ TÔI
Thơ: Trương Tuyết
Hôm nay muốn trở về làng Gió ơi! Hãy nhắn đò ngang ta về.
VỀ QUÊ THÁNG NĂM
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Như hoa bưởi sau vườn ngát đưa hương Như hoa xoan quê ta đời thường dân dã Ra bờ đê ta ngắm đàn cò lả Chiều chiều bay về yên ả miền quê Một đàn trâu đang lững thững đi về Con nghé con vẫn mải mê gặm cỏ Ta giang tay muốn ôm mây ôm gió Ôm tuổi thơ ta ngày đó thân yêu
QUÊ HƯƠNG TUỔI THƠ Thơ: Giọt Mưa Thu
Quê em có tự bao đời Thái Bình ta đó là nôi hát chèo…
Cao Tinh Quê hương gợi nhớ bao điều Nhớ chiều đồng cỏ sáo diều vi vu À ơ tiếng mẹ hò ru Lấy chồng ca xứ mịt mù làng quê.
Nguyễn Thoản Thơ rất hay tình cảm Thôn quê chan chứa đậm đà quê hương nếu ai không nhớ sẽ không lớn nổi thành người. Huỳnh Đình Khôi Đồng xanh bông lúa chớm vàng…Mênh mông lộng gió nội đồng ngát hương…Vấn vương bóng dáng e ngồi… Bờ môi khép nhẹ mắt buồn ép mi…Trắng dài tóc xõa ngang vai…Mơn mang bông lúa trông càng đáng yêu… Hồng đào hai quả ngất ngây… Mê say lạc buớc giữa chiều mộng mơ…Tuổi thơ ngày ấy qua rồi…Giờ đây nhớ lại đậm tình cơm quê !
VỀ CÙNG EM Thơ: Thi Anh Thai
Tình quê tình mẹ bến bờ yêu thương.Trần Phương Về đi anh quên ngày tháng vấn vương Về đi anh bước trên đường kỷ niêm Về đi anh những ngày xưa yêu mến Về đi anh dưới gốc phượng em chờ..
Chùm thơ viết về nỗi nhớ quê xa của người xa quê rất hay do nhiều tác giả cùng xướng – họa xin chia sẻ cùng bạn đọc… ====== NỖI NHỚ QUÊ XA ====== Thơ: Lê Kim Liên
EM VỀ NHÉ, CÓ ANH ĐỢI Thơ: Trần Hứa
ĐÓN EM VỀ THĂM QUÊ Thơ: Trần Thị Diệp
VỀ NHA EM Thơ: Khánh Huỳnh
VỀ QUÊ HƯƠNG Thơ: Chữ Văn Hòa
NGÀY VỀ THĂM QUÊ Thơ: Mạc Phương
Thanh Ngoc Bài thơ quá bồi hồi. Ai yêu rồi cũng nhớ người ta kinh khủng. Nhưng nếu là tình yêu đơn phương thì nỗi nhớ cũng nhờ đó mà nhẹ đi còn một nửa vì phụ nữ già thường hay đề phòng lắm bạn cái gì cũng yêu có một ít thôi chứ k phải như mấy bé cỏn con. Hình xinh quá bạn. Mình cũng thích về quê lắm vì k đâu bằng ở quê rất hồn nhiên.
Những Bài Thơ Hay Viết Về Cảnh Làng Quê, Quê Hương Tôi
Tổng hợp những bài thơ hay viết về cảnh làng quê, nông thôn nghèo, quê hương của tôi.
Những bài thơ miêu tả vẻ đẹp bức tranh làng quê, nông thôn Việt Nam. Dù đi đâu cũng không bao giờ quên được những hình ảnh thanh bình, êm đềm đó. Và làm sao quên được mối tình ngày xanh gắn liền với tình yêu quê hương..
BÀI THƠ: QUÊ HƯƠNG TA GỌI VỀ
Thơ: Hảo Trần
Xa quê hương suốt mấy chục năm rồi
Mãi trong ta nhớ miền quê yêu dấu
Cánh diều tuổi thơ lưng trâu sáo đậu
Nghe quê hương đất mẹ gọi ta về
Chân ngập ngừng lội bước tới triền đê
Đàn bướm nhỏ dập dìu hoa dại tím
Nhớ một thời tuổi thơ nhiều kỷ niệm
Gợi ta về với những giấc mơ xưa
Đồng lúa xanh non ngút ngàn nắng mưa
Đất bạc màu mẹ dày công chăm bón
Khom lưng trên đồng cõng bầu trời trĩu nặng
Úp mặt ruộng sâu góp nhặt hạt thóc rơi
Con biết quê nhà vất vả lắm mẹ ơi
Một nắng hai sương đất cằn đồng hạ
Ướt đẫm giọt mồ hôi đong đầy khoai lúa
Thấm một đời câu muối mặn gừng cay
Quê hương mình bao nỗi nhớ đong đầy
Chiếc áo tơi bốn mùa che mưa nắng
Gió lào thổi cuộc đời thêm gánh nặng
Hạt thóc vàng mẹ đánh đổi thanh xuân
Yêu quê mình ta dạo bước bâng khuâng
Bát nước chè xanh, câu hò ngọt lịm
Giọng nói quê nghe nhọc nhằn thương mến
Ta trở về nghe tiếng gọi quê hương..!
BÀI THƠ: QUÊ HƯƠNG TUỔI THƠ TÔI
Thơ: Bình Minh
Tôi sinh ra nơi miền quê duyên hải
Đất Hải Phòng mê mải cánh buồm nâu
Biển quê tôi rất đẹp và rất giàu
Hoàng hôn đến với một màu tím biếc
Thời gian trôi theo dòng đời hối tiếc
Bên mái trường ta học Viết ngày xưa
Tháng 5 về mùa phượng đỏ đong đưa
Còn nhớ mãi chiều tắm mưa xóm nhỏ
Có nhiều hôm nắng chưa vờn ngọn cỏ
Cùng bạn bè theo gió thả diều quê
Bao năm rồi trong nức nở tái tê
Tìm ký ức đam mê ngày xưa ấy
Thời gian trôi như một dòng sông chẩy
Xa mất rồi ai tìm thấy được chăng
Nơi quê cũ ơi tình sâu nghĩa nặng
Tuổi thơ nào say đắm của ngày xưa …
BÀI THƠ: TÌNH QUÊ
Thơ: Bình Minh
Nhớ không em thuở ấu thơ ngày ấy
Mình bên nhau khi diều giấy bay cao
Tuổi thơ xưa bên nỗi nhớ cồn cào
Còn mãi mãi đi vào trong kỷ niệm
Thời gian trôi những tháng ngày màu nhiệm
Vẩn vơ hoài còn ẩn hiện trong ta
Dù đi đâu anh vẫn nhớ quê nhà
Nhớ tuổi thơ những chiều tà bóng xế
Quê hương ơi tuổi thơ là như thế
Là chiều tà bóng xế thả diều quê
Bên bạn bè và những nỗi đam mê
Anh nhớ mãi câu thề thời thơ dại
Em đùa anh bao giờ mùa hoa cải
Nở hoa vàng ta phải chuyện trầu cau
Tuổi thơ ơi bên kỷ niệm úa nhàu
Còn nhớ mãi một màu tình quê cũ.
CHIỀU QUÊ Thơ: Chử Văn Hòa
Chiều quê hương lúa thơm nồng
Hoàng hôn trải nắng trên sông ráng chiều
Hồn nhiên thả những cánh diều tuổi thơ
Từng đàn bò bước nhởn nhơ
Đủng đà đủng đỉnh bên bờ tre xanh
Môi trường cuộc sống trong lành
Chiều quê là một bức tranh yên bình.
BÀI THƠ: NHỚ LẮM QUÊ HƯƠNG
Thơ: Huyền Thư
Nhớ làm sao, tiếng võng giữa trưa Hè
Tiếng kẽo kẹt, ôi nghe mà thương lắm
Lời ru mãi, ngàn đời sau vẫn ấm
Mái tranh nghèo, sâu đậm…nghĩa tình xưa
Gió thổi về, theo giọt nắng đong đưa
Mây lướt nhẹ, từng cơn mưa…vội vã
Cau lại thắm, vườn trầu thêm xanh lá
Đã đến mùa, ra cấy mạ….đi thôi ‼
Chân lấm bùn, thân ướt đẫm mồ hôi
Hồn thanh thản, cuộc đời…không lo nghĩ
Đêm khuya vắng, tiếng côn trùng non nỉ
Như dặn lòng, bền bỉ…với thời gian
Những hoàng hôn, mờ nhạt khói sương tan
Dừa soi bóng, trăng vàng….in đáy nước
Quê hương đó, bao giờ ta tìm được
Đến bao giờ, dừng chân bước….tha phương.
BÀI THƠ QUÊ HƯƠNG 1
Thơ: Hoa Chu Van
Đã lâu lắm hôm nay tôi trở lại
Về thăm quê nhớ mãi tuổi ấu thơ
Trên con đường xưa ngày nhỏ mộng mơ
Mà đến nay bây giờ sao nhung nhớ
Gió rung cây rì rào như hơi thở
Nét đẹp quê hương giữ ở trong tim
Bến nước cây đa hồi bé trốn tìm
Tái hiện lại như cuộn phim quá khứ
Nhớ bạn bè xưa cùng bao nét chữ
Ngày ra trường lưu giữ ước mơ xanh
Hè nắng chói chang lưu bút trao dành
Cất giữ mãi giờ đã thành kỷ niệm
Về thăm quê làm lòng ta xao xuyến
Bao nhiêu năm lưu luyến bồi hồi
Mà thời gian lặng lẽ thế cứ trôi
Và tất cả trong tôi còn nhớ mãi
Với quê hương tình yêu dành kết trái
Cho con người mang lại những niềm vui
Bao yêu thương và chia ngọt sẻ bùi
Quê hương đó buồn vui ai cũng nhớ.
BÀI THƠ QUÊ HƯƠNG 2
Thơ: Hoàng Minh Quân
Ai trong đời không gợi nhớ quê hương?
Bao vấn vương những niềm thương trăn trở
Chốn hoang sơ ấu thơ thời lầm lỡ
Vẫn quay đều trong nhịp thở bụi trần gian.
Quê hương là gì trong cơ cảnh lầm than,
Một bức tranh dệt thêu niềm hy vọng?
Dẫu đi xa vẫn nhớ hoài cô đọng
Dấu can qua cơn bĩ cực trăm bề.
Quê hương nào nuôi lớn những đam mê,
Những nhiêu khê những tái tê hoài niệm?
Để hôm nay vững bài ca chiêm nghiệm..
Nốt thăng trầm cho một phút thăng hoa!
BÀI THƠ QUÊ HƯƠNG 3
Thơ: Sinh Hoàng
Quê hương mưa nắng hai mùa
Có dòng sông nhỏ hàng dừa xanh xanh
Quê nghèo vách đất mái tranh
Chiếc xuồng ba lá đêm trăng bến ngoài
Ngọt bùi no đủ sắn khoai
Dẽo thơm hạt gạo nuôi ai nên người
Cây lành trái ngọt xanh tươi
Má hồng môi thắm rạng ngời gái quê
Lúa mùa duyên thắm, tình quê dạt dào
Quê hương hai tiếng ngọt ngào
Quê hương yêu dấu khắc vào trong tim.
BÀI THƠ: QUÊ HƯƠNG NHỚ MÃI TIẾNG GÀ TRƯA
Thơ: Giọt Buồn Không Tên
Quê hương ơi tôi nhớ nguời da diết
Bao năm rồi mãi biền biệt trời xa
Vẩn trong tôi một nỗi nhớ quê nhà
Nhớ lời Mẹ ru thiết tha cánh võng
Tiếng gà trưa sao mãi còn lắng đọng
Hàng cau xanh hoài vọng xoã tóc thề
Cơn gió nào nghe dịu mát chiều quê
Đàn trâu béo bên triền đê nhai cỏ
Dưới bến sông rộn ràng bầy trẻ nhỏ
Tiếng cười vui vang khắp ngõ quê làng
Những mái đầu ngụp lặn dưới nắng chang
Nghe xao động mơn man trên sóng nước
Nhà Mẹ nghèo nép mình bên tán đước
Vệt khói lam tỏa mượt mái tranh chiều
Mẹ gầy gò trong dáng nhỏ liu xiu
Ơ kho quẹt bửa cơm chiều ngon lạ
Tôi lớn lên trong tháng ngày vất vã
Nhớ lời ru nghe thương quá tiếng gà
Nhưng vì nghèo đành phiêu bạt nơi xa
Thân trôi nỗi bôn ba nơi xứ lạ
Mãi trong tôi quê hương là tất cả
Vẩn thiết tha một nổi nhớ quê nhà
Nhớ Mẹ già mòn mõi đợi con xa
Dù mắt mẹ giờ chỉ là đêm tối
Quê hương ơi con nợ lời xin lỗi
Con sẽ về đừng giận dỗi Mẹ ơi.!
BÀI THƠ: LÀNG QUÊ TÔI
Thơ: Nguyễn Quang Định
Chiều nhạt nắng làng quê mát rượi
Hàng cây xanh gió thổi rì rào
Trên đồng có một chú trâu
Đang mải cúi đầu… gặm ngọn cỏ xanh.
Mái nhà tranh… bên bờ nương ruộng
Hàng cây che bóng xuống quanh nhà
Thu về muôn tiếng chim ca
Câu hò điệu ví đậm đà tình quê.
Đã lâu lắm chưa về thăm lại
Nhớ xóm làng cùng mái nhà tranh
Nhớ cha nhớ mẹ sinh thành
Bà con bè bạn xung quanh xóm nghèo.
Tôi cứ mãi chạy theo cuộc sống
Lo đi tìm ước mộng tương lai
Cũng mong sẽ tới một ngày
Về quê gặp gỡ bắt tay mọi người.
ĐỒNG DAO QUÊ HƯƠNG
Thơ: Bằng Lăng Tím
Ta tìm về nghe câu hát đồng dao
Con đò nhỏ cắm sào nơi bến đợi
Thu đã mãn thêm một mùa gặt mới
Tình quê hương vời vợi nhớ trong lòng
Cò gọi đàn nghiêng cánh vỗ triền sông
Từng con sóng bềnh bồng xô nhè nhẹ
Bao kỷ niệm môt thời ta thơ bé
Tiếng mẹ yêu khe khẽ hát ru hời
Lũ mục đồng ngày mải miết rong chơi
Đêm đốt lửa sáng trời thi hát hội
Nhạc rộn rã tưng bừng vui suốt tối
Sáo ngân vang ai thổi lúc bổng trầm
Ta tìm về nghe lại khúc thanh âm
Trâu gõ mõ lặng thầm nhai cỏ mật
Hương lúa thoảng thấm tình yêu của đất
Bài đồng dao mãi hát đến bây giờ.
THƠ LỤC BÁT: QUÊ NHÀ
Thơ: Chung Mai
Quê nhà biết mấy thân thương
Bến sông thửa ruộng con đường đã qua
Vui đùa cùng bạn trong ta trải dài…
Đàn trâu lững thững bước ngoài bờ đê
Cỏ non thích thú mải mê gặm hoài
Đống rơm từng sợi vàng dai
Mẹ gà lục cục trống choai bới mồi
Nhiếp con ngơ ngác xem thôi
Diều hâu liệng mãi thấy mồi sà ngay
Trẻ con cũng thích nơi này
Trốn tìm đuổi bắt mê say cả chiều
Mẹ nhìn mấy đứa mắng yêu :
Cởi trần rặm lắm ngứa nhiều đấy nghe
Kẽo cà kẽo kẹt rặng tre gió lùa
Góc vườn khóm mía lá khua xạc xào
Đông về cái lạnh hanh hao
Co ro buốt giá chạm vào ổ rơm
Sắn khoai độn lẫn hạt cơm
Vẫn ngon vẫn dẻo vẫn thơm đến giờ
Ước gì là mãi dại khờ trẻ con
Ước gì ta mãi mãi còn bé thôi .
Đọc Và Cảm Nhận Bài Thơ Chùm Thơ Hay Viết Về Quê Hương Đồng Tháp Mới Nhất
BÀI THƠ: ĐỒNG THÁP QUÊ TÔI
Tác giả: Ngọc Chi
Tháp Mười lừng lẫy khúc ca Bông sen đẹp nhất nay là Quốc hoa Xuôi về Cao Lãnh không xa Viếng thăm Lăng Mộ chan hòa tình thân
Sông Tiền nước chảy trong ngần Đến thăm vườn quýt một lần thích ngay Trái vàng chín mộng trên câyNgọt ngào thanh mát, ngất ngây lòng mình
Nha Mân nổi tiếng câu hò Gái xinh, gái đẹp giỏi lo việc nhà Bạn ơi hãy đến đi nha Một lần nhớ mãi, thiết tha tình người.
BÀI THƠ: GÁI QUÊ ĐỒNG THÁP
Tác giả: Ngọc Chi
Hò ơ ơ ơ ơ ơ ơ ơ….. Ai về Đồng Tháp quê em Mênh mông đồng ruộng để xem lúa vàng Ngắm cô thôn nữ dịu dàng Bên bờ lúa chín rộn ràng niềm vui
BÀI THƠ: DUYÊN DÁNG ĐỒNG THÁP
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Đồng Tháp bùn ngát hương sen Cửu Long đẹp nhất đầm sen Tháp MườiTình em tình đất tình người Lai Vung duyên dáng nụ cười của em
Đồng Tháp tuy xa mà gần Cao Lãnh gà chiến Nha Mân gái hiền.
BÀI THƠ: VỀ THĂM ĐỒNG THÁP
Tác giả: Trang Si
Rừng tràm bạt ngạn mênh mông Đượm màu xanh thẳm dòng sông dịu hiền Đến đây sẽ xóa ưu phiền Ngỡ như đưa bạn về miền bồng lai
Gió đâu về thổi phất phây Làm cho điệu nhạc ngất ngây dâng trào Dù là ở tận nơi nàoSài Gòn, Hà Nội cũng vào quê tôi
Mặc cho đường đến xa xôi Bao người cũng quyết vào coi thế nào Nơi đây Đồng Tháp nhượm màu Tình quê ấm áp ngọt ngào làm sao
Bạn rằng đang ở nơi nao Nhanh chân ghé đến với bao tuyệt vời..!
BÀI THƠ: ĐẤT SEN HỒNG
Tác giả: Yến Vân
BÀI THƠ: THÁP MƯỜI THƯƠNG NHỚ
Tác giả: Sông Mường
Trái tim lụy theo em vùng kì dị Rực bầu trời thi vị một màu sen Lạc hướng bay đàn chim trắng lả chen Ôi lạc lỏng chiều song hành ao ước
BÀI THƠ: ĐỒNG THÁP EM TÌM ANH
Tác giả: Lê Ngọc Như Ý
Bao nhiêu mệt mỏi tan nhanh Cùng anh đi ngắm đồng xanh bạt ngàn Đôi ta hạnh phúc ngập tràn Chuyến đi ý nghĩa của nàng thành công.
Theo chúng tôi
Bạn đang đọc nội dung bài viết Chùm Thơ Hay Viết Về Cánh Đồng Lúa Quê Tôi trên website Chungemlachiensi.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!