Cập nhật nội dung chi tiết về Câu Lạc Bộ Phụ Nữ Việt Nam Tại Romania mới nhất trên website Chungemlachiensi.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Truyện cười Vova của nước Nga có nét gì đó như “Trạng Quỳnh hiện đại”, tức là đọc xong liên tưởng nhưng khó bắt bẻ được nhân vật lẫn tác giả. Có khá nhiều ý kiến xung quanh thể loại này, không biết ý kiến của bạn như thế nào?
Thêm mẩu Socola
Một phái đoàn kiểm tra đến nhà trẻ. Các nhân viên phát cho mỗi em một thanh sô cô la hình cô/cậu bé.
Đến lượt Vova, nhân viên hỏi: – Thế cháu thích hình nào – Hình cậu bé ạ – Tại sao thế? – Vì hình cậu bé thì cháu được thêm một mẩu mà các hình cô bé không có.
Lấy luôn 2 củ đi
Vova chạy sang vườn nhà Masa chơi. Trời rất lạnh, tuyết phủ trắng xoá. Vova và Masa quyết định đắp một thằng người tuyết. Sau khi đã xong xuôi phần chính, Masa bảo: – Em lấy luôn 2 củ đi. Củ thứ hai để làm mũi nó.
Tè bằng gì?
– Mình tè bằng chim còn bạn tè bằng gì? – Mình tè bắng bướm – đứa bạn trả lời Vôva lại hỏi: – Không biết cô giáo tè bằng cái gì nhỉ? Đứa bạn gái của Vôva liền chạy đi xem. Lúc sau nó chạy lại và thì thầm:
– Tớ thấy cô giáo tè bằng gì rồi. Cô ấy tè bằng bàn chải.
Sờ rốn
Một hôm cả lớp đi cắm trại, đến tối, khi cả lớp đã ngủ, cô giáo thấy Vôva mãi cứ trằn trọc, bèn hỏi: – Vôva, sao em không ngủ? – Thưa cô, vì ở nhà em hay sờ rốn mẹ mới ngủ được ạ. Vôva trả lời. Cô giáo sau 1phút suy nghĩ thấy thương học sinh quá bèn bảo: – Thôi được, cho phép em sờ rốn cô đấy. Đang đêm, cô giáo thấy nhột quá, bèn bảo: – Vôva, đấy không phải là rốn đâu. – Dạ thưa cô, đấy cũng không phải là tay đâu ạ.
Tới trường làm gì…
Cô giáo hỏi Vova: – Tại sao hôm qua em không đi học? Vova giải thích: – Hôm qua mẹ em giặt mất cái quần sịp của em, mà em thì chỉ có mỗi một cái đó.
Cô giáo: – Được rồi. Ngày hôm sau cũng không thấy Vova đến trường.
Cô giáo hỏi: – Mẹ em lại giặt mất quần sịp của em à?
Vova: – Thưa cô không phải, việc gì phải giặt nó hàng ngày. Trên đường em tới trường, đi ngang qua nhà cô … và em thấy quần sịp của cô treo trên ban công, thế là em nghĩ: tới trường làm gì khi mà cô không có ở đó.
Đến lớp trễ
Một sáng nọ Vôva đến lớp rất trễ. Cô giáo hỏi: – Mọi ngày em đều đi đúng giờ sao hôm nay đến trể vậy?
Vôva: – Dạ sáng nay có 2 chị hàng xóm nhà em cãi nhau ạ!
Cô giáo: – Hàng xóm cãi nhau thì mắc gì em đi trể?
Vova: – Dạ một chị đòi lột quần chị kia nên em cứ chờ mãi ạ! Cô giáo: ????
Cảm giác sung sướng
Vova đang đi trong hành lang của trường, mang theo quả địa cầu to tướng thì gặp cô giáo: – Vova, em đi đâu vậy? – Thưa cô em đi vệ sinh. – Thế em mang theo quả địa cầu làm gì?!!! – Cô có biết cảm giác sung sướng như thế nào khi …. lên toàn thế giới
Đếch giống!
Vova học lớp một. Cô giáo lên lớp đứng trên bục giảng sơ ý thả một tiếng “pứ”. Xong cô giáo giả vờ làm rơi phấn, rơi thước kẻ, xoa xoa gót giầy xuống sàn, di di tay lên bảng… hòng che đi. Vova ngồi ngay bàn một, thấy cô giáo làm nhiều trò quá thản nhiên thốt ra buông thõng một câu: “Đếch giống!”
Chắc chắn!
Cô giáo : – Người khôn ngoan luôn luôn biết nghi ngờ, còn kẻ ngu dốt thì lúc nào cũng tuyên bố chắc chắn. Vova : – Thưa cô ! Cô tin chắc chứ ? Cô giáo : – Chắc chắn!
Bố em làm nghề gì?
Cô giáo: – Petia, bố em làm nghề gì? – Kỹ sư – Lena, thế bố em làm nghề gì? – Giám đốc nhà hát – Vova, thế còn bố em? – Ông ấy chết rồi. – Thế ông ta làm gì trước khi chết? – Rên rỉ.
Ông chẳng có ý kiến gì đâu
Cô giáo dặn học sinh mang theo một số đồ dùng hiện đại trong gia đình đến lớp để minh hoạ cho buổi học mang tên “Cuộc sống hiện đại”. Hôm sau, trong giờ học cô giáo hỏi xem học sinh mình mang theo vật dụng gì và có thể làm gì với nó. Natasa: Em mang máy Sony Walkman và em có thể nghe nhạc. Boris: Em mang cái mở đồ hộp chạy điện và nó có thể mở hộp dễ dàng. Cô giáo: Vova, thế còn em mang gì đến vậy Vova: Em mang máy trợ tim của ông nội ạ. Cô giáo: Thôi chết, thế ông có mắng em không? Vova: Không ạ, ông chẳng có ý kiến gì đâu. Ông chỉ ặc ặc 2 tiếng thôi ạ
Thích bộ phận nào
Vôva đi vào lớp và ngắm nhìn tượng thần Vệ nữ. Hôm sau cô giáo hỏi cả lớp. – Các em thích những bộ phận nào trên bức tượng kia? – Cô ấy có cánh tay đẹp. – Cô ấy có đôi chân dài – Cô ấy có khuôn mặt khả ái – Cô ấy có bộ ngực đẹp – Vasia, em thích cái gì? – Em thích cặp mông của cô ấy ạ. – Biến ngay khỏi lớp học và không có bố mẹ đến đây thì đừng có quay trở lại lớp. Vasia đi ra khỏi lớp. Theo sau là Vôva. – Vôva, em đi đâu? – Đằng nào mà cô chả đuổi em. Trên tượng kia chỉ còn mỗi 1 bộ phận là chưa ai nói.
Lên thẳng lớp 5
Vova bắt đầu đi học lớp một. Trong buổi học đầu tiên, Vova đã nói với cô giáo: – Thưa cô, em quá thông minh so với lớp một! Cô hãy cho em lên thẳng lớp ba! Cô giáo dẫn Vova lên gặp thầy hiệu trưởng, kể đầu đuôi câu chuyện. Thầy hiệu trưởng: – Được rồi, chúng ta cùng kiểm tra trình độ của Vova. Vova, 3 nhân 3 bằng mấy? Vova: – 9! – Đúng rồi! Thế 6×6? – 36! – Chính xác! Tôi nghĩ rằng – hiệu trưởng quay sang cô giáo -chúng ta chuyển Vova lên lớp 3! Cô giáo: – Để tôi hỏi thêm Vova về tính logic! Vova, cái gì ở con bò cái có 4 cái, còn ở cô có 2 cái? Vova thoáng nghĩ và trả lời: -Chân! -Có việc gì mà khi làm con *** đứng bằng 3 chân còn người thì đứng bằng 2 chân? -Bắt tay! -Hmm, Thế cái gì có trong quần của em, còn cô không có? Hiệu trưởng tròn mắt, thậm chí chưa kịp mở miệng thì Vova đã nói: – Cái túi! Cô giáo: -Đúng rồi, Vova ……. lên thẳng lớp 3! Hiệu trưởng: – Tôi nghĩ rằng có thể chuyển Vova lên thẳng lớp 5, bởi vì 3 câu hỏi cuối cùng, đến tôi thậm chí còn nhầm!
Lên thẳng đại học
Vova năm nay 6 tuổi học lớp 1. Học được một tuần thì Vova chán học không chịu làm bài vở nữa, cô giáo bèn hỏi nguyên nhân tại sao thì Vova nói là tại chương trình học quá thấp so với trình độ của Vova và Vova xin cô cho lên học bậc trung học. Cô giáo dẫn Vova lên văn phòng ông hiệu trưởng, trình bày đầu đuôi câu chuyện. Ông hiểu trưởng bán tín bán nghi, bàn với cô giáo là ông sẽ hỏi Vova một số câu hỏi về Khoa học còn cô giáo sẽ hỏi Vova về kiến thức tổng quát, nếu Vova trả lời đúng ông sẽ cho Vova lên lớp. Sau gần 1 tiếng “tra tấn” Vova bằng những câu hỏi về khoa học, câu nào Vova cũng đáp đúng hết, ông hiệu trưởng rất hài lòng và giao cho cô giáo hỏi về kiến thức tổng quát. – Cô giáo : Con gì càng lớn càng nhỏ? Ông hiệu trưởng hết hồn – Vova : Dạ con cua có càng lớn và càng nhỏ. – Cô giáo : Cái gì trong quần em có mà cô không có? Ông hiệu trưởng xanh cả mặt. – Vova : Dạ là 2 cái túi quần. – Cô giáo : Ở nơi đâu lông của đàn bà quăn nhiều nhất? Ông hiệu trưởng run lên. – Vova : Dạ ở Phi Châu. – Cô giáo : Cái gì cô có ở giữa 2 chân của cô? Ông hiệu trưởng chết điếng người. – Vova : Dạ là cái đầu gối. – Cô giáo : Cái gì trong người của cô lúc nào cũng ẩm ướt? Ông hiệu trưởng há hốc mồm ra. – Vova : Dạ là cái lưỡi. – Cô giáo : Cái gì của cô còn nhỏ khi cô chưa có chồng và rộng lớn ra khi cô lập gia đình? Ông hiệu trưởng ra dấu không cho Vova trả lời nhưng Vova đáp ngay. – Vova : Dạ là cái giường ngủ. – Cô giáo : Cái gì mềm mềm nhưng khi vào tay cô một hồi thì cứng lại? Ông hiệu trưởng không dám nhìn cô giáo. – Vova : Dạ là dầu sơn móng tay. – Cô giáo : Cái gì dài dài như trái chuối, cô cầm một lúc nó chảy nước ra? Ông hiệu trưởng gần xỉu. – Vova : Dạ là cây cà lem. Ông hiệu trưởng đổ mồ hôi hột ra dấu bảo cô giáo đừng hỏi nữa và nói với Vova : – Thầy cho con lên thẳng đại học vì nãy giờ thầy đáp không trúng được câu nào hết !!!
Que diêm
Bé Vôva vào lớp 1. Để buổi đi học đầu tiên của các cháu được hứng thú, cô giáo bắt đầu bằng trò chơi đố vui. Cô nghĩ đến cái bàn, rồi đặt câu hỏi : – Đố các em, trong nhà ta có cái gì bằng ǵỗ, có 4 chân? Bé Vôva nhanh nhảu: – Cái ghế ạ Cô gật gù, ừ, cái em nghĩ cũng được đấy, nhưng mà câu trả lời của cô là cái bàn. Rồi cô đố tiếp, lần này cô nghĩ đến con mèo: – Đố các em, trong nhà ta nuôi con gì có 4 chân mà các em hay vuốt ve nó? Bé Vôva vẫn là người nhanh nhất: – Thưa cô, con chó ạ. – Ừ cũng được đấy, cô nói, em giỏi lắm, nhưng cái câu trả lời của cô là con mèo cơ. Bé Vôva xin phép cô ra câu đố: – Đố cô, cái gì ́mà đàn ông hay giấu trong quần lâu lâu lấy ra sử dụng, dài dài, tròn tròn, đầu đỏ đỏ… Chưa nói hết câu, cô giáo đã nổi giận ngắt ngang: – Vôva, sao em dám ăn nói bậy bạ như vậy Nước mắt lưng tròng, bé Vôva thút thít trả lời: – Cái mà cô nghĩ cũng được đấy, nhưng câu trả lời của em là những que diêm cơ…
Con số gợi cảm nhất
Trong giờ học: -Các em, thử nói cho cô biết số nào gợi cảm nhất? Vôva trả lời không cần suy nghĩ: -21593 Cô giáo rất ngạc nhiên: – Tại …sao lại là số đó? Vôva: – Đơn giản là nếu một cặp nào đó cùng làm một việc thì trong vòng không quá năm tuần họ sẽ hiểu rằng sau chín tháng sẽ xuất hiện người thứ ba!
Điểm 0 môn Thể dục.
Vô va đi học về, mặt buồn thiu Bố hỏi: – Vô va, sao buồn thế? Vô va: – Hôm nay con bị điểm 0 môn thể dục – Sao lại bị điểm 0, con giỏi thể dục lắm cơ mà. – Hôm nay, lớp chúng con học động tác nhảy, cô giáo bảo: ” Cả lớp, giơ cả hai chân lên cùng một lúc”. Bố Vova: – Thế thì đứng bằng con củ “c..” à!!? – Thì con cũng nói với cô thế – Vova trả lời
Điểm 0 môn Văn
Bố hỏi: – Vô va, sao buồn thế? – Con bị điểm 0 môn Văn – Sao lại bị điểm 0 hả? – Cô giáo bảo con đặt câu với từ “Cô Giáo” – Thế con đặt thế nào? – Dạ, Cô giáo là con đĩ ạ! -??? – Nhưng không sao bố ạ. Hôm nay con lại được 5 nghìn. Cô giáo phạt con lên phòng họp giáo viên, úp mặt vào tường. Thầy hiệu trưởng thấy thế liền hỏi con đầu đuôi câu chuyện. Con kể cho thầy, thế là thầy cho con 5 nghìn và bảo con đừng nói với ai.
Giờ Tập làm văn
Trong tiết Tập làm văn, thấy Vova luôn là người hăng hái, cô giáo gọi Vova lên bảng: – Con hãy miêu tả một chú gà trống ở khu vườn… Vova bắt đầu hồn nhiên: – Buổi sáng, ông mặt trời thức dậy, toả những tia nắng ấm áp xuống vườn nhà em…. – Hay, hay… – có tiếng xuýt xoa ở dưới, cô giáo cười tươi. – Chú gà trống đĩnh đạc ra giữa vườn, vươn cổ cất tiếng gáy vang động khắp nơi…. – Tuyệt vời…, thật tuyệt… – lại tiếng xuýt xoa. – Sau đó chú nhảy lên lưng chị gà mái…. – Thôi, thôi, được rồi, xuống ngay, xuống ngay… – cô giáo hoảng hốt. – Nhưng chú gà trống nhà con đâu có chịu xuống ngay, thưa cô…? – Vova vẫn hồn nhiên trả lời – Nó đạp chị gà mái mấy cái rồi nó mới xuống. Cô giáo???
Vova tập vẽ
Bố của trò Vova bị cô giáo mời đến gặp. Khắp mình ông dán đầy bông băng, ông mặc váy vừa lê bước vào đã nghe cô kể tội con mình: – Bác xem này! Em Vova vẽ con ruồi lên cái đinh trên bàn giáo viên. Tôi đập một nhát, chảy cả máu tay. – Trời ơi! Thế là còn nhẹ. Cô nhìn cái của tôi xem, đây là hậu quả của việc nó vẽ mẹ nó trên đống thủy tinh đấy! – Úi chao!
Vova học tiếng Anh
Vova lên lớp 6 bị bắt buôc phải hoc tiếng Anh…nhưng rất tiếc Vova lại bị thiểu năng về môn English này. Một hôm Cô giáo bắt Vova phải làm bài tập về nhà, Vova phải chia các ngôi (I, He, She, You…) .. điều này thật quá khó đối với Vova, em đành phải nhờ đến bố. Bố Của Vova cầm bài tập của Vôva, và sau một cú bạt tai vào thằng con ngu dốt ông giải thích: – I là tao, tao là bố mày, You là mày , mày là con tao, She là cô ấy, cô ấy là chị mày , chị mày là con tao, He là anh ấy, Anh ấy là anh của mày và là con tao… – Vâng con hiểu rồi…. – Ừ thế chứ, mày có vẻ thông minh đấy. Hôm sau Vova đến lớp và xung phong lên bảng và bắt đầu trả bài cho Cô giáo.. – ( I là tao, tao là bố mày….)
Giờ học Anh văn
Thanh tra trên bộ xuống kiểm tra giờ học Anh văn, ông ta ngồi bên cạnh Vova. Cô giáo mới đi dạy vì vậy rất hồi hộp. Cô giáo: – Bây giờ cô sẽ viết 1 câu tiếng Anh lên bảng, còn các em hãy cố gắng dịch nó ra tiếng Nga. Cô giáo đang viết dở câu thì viên phấn bị rơi, cô cúi xuống nhặt và tiếp tục viết cho hết câu. – Và bây giờ ai sẽ dịch được câu này? Vova lập tức giơ tay. Cô giáo thì rất run, nhìn quanh lớp nhưng ngoài Vova ra thì chẳng có ai giơ tay cả. Cô giáo đành chỉ định Vova phát biểu. Vova: – Giá như mà cái váy nó ngắn hơn …….. – Cái gì?! Em biến ngay khỏi lớp học! Vova thu gom sách vở xong dứ dứ nắm đấm vào mặt ông thanh tra: – Đồ ngu, đã không biết thì đừng có bày trò nhắc bài!
Giờ học môn Toán
Hôm nay Vova đi học về mặt buồn thiu. Bố hỏi: – Vova, sao buồn thế? Vova: – Con bị điểm 0 môn toán – Sao lại bị điểm 0? – Cô giáo hỏi con, 2+2 bằng mấy, con trả lời bằng 4 – Thế thì đúng rồi còn gì nữa? – Cô giáo lại hỏi con 2×2 bằng mấy – Thế thì khác đếch gì nhau? – Đấy, con cũng trả lời y như thế
Môn hình học
Giờ họcđầu tiên môn hình học lớp 7. Cô giáo vẽ lên bảng 1 cái vòng tròn và đường kính. – Các em hãy nhìn đây là vòng tròn và đường kính của nó. Vova: – Còn theo em, đó là cái mông! Cô giáo tức quá, chạy đi tìm thầy hiệu trưởng và cùng quay về lớp học: – Thưa đồng chí hiệu trưởng, Vova là 1 học trò hư và không hiểu gì về hình học …….. Hiệu trưởng: – Hỗn láo, hỗn láo quá!, Thế ai đã vẽ cái mông lên bảng thế này
Giờ học môn Lao động
Trong giờ học môn lao động, thầy giáo giảng cho học sinh về kỹ thuật an toàn trong lao động. Thầy giáo dẫn ví dụ: – Có cậu bé đang đi ngoài phố, bỗng có viên gạch rơi xuống đầu, và cậu ta chết ngay tại chỗ! Còn cô bé đội mũ bảo hiểm, cũng bị viên gịch rơi xuống đầu, nhưng cô bé chỉ mỉm cười và đi tiếp! Giọng Vova: – Vâng em biết cô ta! Cô ấy đến bây giờ vẫn đội mũ bảo hiểm và vừa đi vừa mỉm cười!
Giờ học thực hành
Vừa tới nơi thì xảy ra tai nạn: một công nhân rơi từ tầng 4 ngôi nhà mới xây xuống đất. Sau buổi tham quan cô giáo tập trung học sinh lại để rút ra bài học từ trường hợp trên : – Theo các em, vì sao chú công nhân bị ngã ? Masa giơ tay : – Thưa cô vì chú công nhân ấy không tuân thủ quy tắc an toàn lao động ạ. – Rất có thể như vậy, ai có ý kiến khác nào ? Kôlia : – Thưa cô có thể chú ấy bị cảm. – Cũng không loại trừ khả năng này. Thế còn Vova , em nghĩ sao ? – Chú ấy ngã vì chửi mẹ em ! – Thế là thế nào ? Chú ấy chửi mẹ em khi nào ? – Chú ấy bảo : thằng ôn kia, đ. mẹ mày! Đừng có rung thang nữa.
Vova áy náy
Trong giờ học, thầy giáo: – Ai tự nhận thấy mình là kẻ ngu ngốc thì đứng lên! Cả lớp ngồi im. Sau vài phút Vova đứng lên. Thầy giáo: – Vova, em tự cho mình là kẻ ngu ngốc? – Không ạ, nhưng để thầy đứng một mình như vậy thì…
Giờ học lịch sử
Trong giờ học lịch sử nước Pháp, cô giáo thấy Vova lơ đãng bất thình lình hỏi: -Vova, ai đã lấy ngục Bastin? -Thưa cô, em không lấy ạ. Cô giáo giận quá, mời phụ huynh đến trường. Cô giáo nói: -Trong giờ lịch sử nước Pháp, tôi hỏi ai đã lấy ngục Bastin, Vova đã không chịu nghe giảng lại còn trả lời: “Thưa cô, em không lấy ạ”. Bác thấy thế có chịu được không cơ chứ. Ông bố Vova đáp: -Cháu nhà tôi vốn thật thà, cháu đã nói không lấy ngục Basti nghĩa là nó không lấy đâu. Tuy nhiên, để tôi về nhà xem nó có cất ở nhà không. Cô giáo nản quá, lên mách hiệu trưởng. Chẳng dè, Hiệu trưởng nói: – Trẻ con có trót lấy thì nó chơi chán lại trả thôi mà.
Thi môn Lịch sử
Vova và Petia đi thi lịch sử. Petia vào truớc đuợc 10 điểm. Vova hỏi : – Thầy hỏi những gì ? – Câu 1 : “Trình bày về Cách mạng Nga”. Tớ trả lời “Cách mạng Nga xảy ra lần đầu năm 1905 nhưng do thế lực phản động quá mạnh nên không thành công. Năm 1917 mới thành công”. – Rồi sao nữa ? – Câu 2 : “Ai lãnh đạo cách mạng ?”. Tớ trả lời : “Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov … ” – Còn câu 3 ? – “Anh nghĩ gì về điều kiện cách mạng 1905 ?”. Tớ trả lời : “Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng điều kiện đã chín muồi, riêng em cho là chưa đủ”. Vova vào phòng thi, thầy hỏi : – Anh sinh năm nào ? – Lần đầu năm 1905 nhưng do thế lực phản động quá mạnh nên không thành công. Năm 1917 mới thành công. Giáo sư ngạc nhiên hỏi : – Bố mẹ anh là ai ? – Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov … – Đồ ngu – Giáo sư quát. – Dạ nhiều nhà nghiên cứu cũng nghĩ như vậy nhưng em cho là chưa đủ ạ ! – ? ! ? ! ?
Trong giờ sinh vật
Trong giờ sinh vật giảng về con ngựa. Cô giáo: con ngựa chạy nhanh thì gọi là gì? Vova: thưa cô nước đại ạ. Cô giáo: thế con ngựa chạy chậm thì gọi là gì? Vova: thưa cô nước….tiểu ạ
Giờ sinh vật
Trong giờ sinh vật, cô giáo hỏi học sinh: – Tại sao con cá thờn bơn lại mỏng dẹt vậy? Vova giơ tay: – Thưa cô vì nó bị con cá voi hi..ếp! Cô giáo không kìm chế nổi: – Biến khỏi lớp học, và nếu không có phụ huynh thì đừng có quay lại lớp. Chúng ta tiếp tục buổi học. Thế còn ai biết, tại sao mắt của con tôm lại to và lồi ra thế không? Vova đã ra tới cửa: – Đơn giản là con tôm cũng có mặt ở cạnh đó và trông thấy tất cả.
Tìm thí dụ trong giờ Sinh vật
Hôm sau nữa, Vova đi học về mặt vẫn buồn thiu. Bố hỏi: – Vova sao con lại buồn thế Vova: – Con bị 0 môn sinh vật – Sao lại bị 0 – Cô giáo bảo con tìm 2 ví dụ về động vật có vú biết bay. Ví dụ 1: con dơi – Giỏi lắm – bố khen. – Ví dụ 2: cô tiếp viên hàng không!!!
Giờ học môn Tự nhiên-Xã hội
Trong giờ học môn Tự nhiên-Xã hội, cô giáo hỏi cả lớp: – Các em có biết tại sao trong quân đội lại không có phụ nữ? Cả lớp im phăng phắc, chỉ có mỗi Vova giơ tay. Cô giáo chờ một lúc đành phải mời Vova phát biểu. – Thưa cô, vì khi nghe khẩu lệnh “Nằm xuống” thì phụ nữ toàn nằm ngửa ra!
Còn có thể…
Trong giờ học, cô giáo muốn phát triển trí tưởng tượng và khả năng cảm nhận của học sinh nhỏ tuổi, cô đưa ra mấy câu hỏi như sau: – Các con hãy nghĩ xem, cái gì màu xám và rất là cứng? – Bê tông ạ! Cô giáo: – Giỏi quá. Nhưng mà nó còn có thể là nhựa đường nữa, thế còn cái gì màu vàng và ở trên cánh đồng? – Con bò ạ! – Đúng rồi! Nhưng còn có thể là đống rơm nữa. Vova lẩm bẩm, từ phía cuối lớp: – Đúng là lũ điên! Cô giáo: – Em đứng lên ngay, sao em toàn nói bậy bạ thế hả? Vova: – Thế em hỏi cô một câu được không? Cô giáo thận trọng: – Em thử nói đi! – Thế cái gì trước khi cô cho vào miệng thì nó cứng, thẳng và khô ráo, còn sau khi ra khỏi miệng thì nó mềm nhũn, cong queo và ướt nhem? Cô giáo đứng phắt dậy, mặt đỏ bừng, tiến thẳng đến tát rất kêu vào mặt Vova. Vova xoa xoa má: – Đúng rồi! Nhưng nó còn có thể là kẹo cao su nữa!
Nhẹ nhất, nặng nhất
Vào tiết học, cô giáo hỏi cả lớp: – Đố các em cái gì nhẹ nhất. Cả lớp nhao nhao, đứa bảo là sợi bông, đứa bảo tờ giấy, nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó Vova giơ tay phát biểu. Cô thấy vậy mới bảo: – Bạn Vova hay nói bậy, cô không cho nói đâu Cô chờ 1 lúc, nhưng ko còn 1 ai khác giơ tay, cô đành phải gọi Vova – Em nói đi nhưng ko được nói bậy. – Thưa cô em không biết, nhưng bố em bảo, cái nhẹ nhất là cái “ấy” ạ Cô giáo đỏ mặt: – Vova! ra góc lớp đứng, quay mặt vào tường Vova đi ra góc lớp, nhưng vẫn ngoái lại nói: – Nhưng bố em nói, cái ấy chỉ cần thoáng nghĩ về nó là nó có thể ngoi lên mà ko thể nào hạ nó xuống được. Cô giáo lại đố: – Bây giờ đố các em cái gì nặng nhất Cả lớp lại rộn lên những câu trả lời. Đứa thì bảo cái xe tải, đứa thì bảo quả trái đất, nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó Vova quay lại: – Cô ơi, em biết đó là cái gì rồi Yên chí là thằng ôn con giờ này không thể nói bậy được, cô nói: – Thôi được, em nói đi nhưng ko được nói bậy đâu – Thưa cô, cái nặng nhất vẫn là cái “ấy”. Bố em nói bây giờ nó đã hạ xuống, mà hạ xuống rồi thì nghìn cái cần cẩu cũng không nhấc nó lên được.
Cây son môi
Trong giờ học cô giáo đang giảng bài về con cò và con gấu. Để mở đầu cô giáo hỏi học sinh: – Cô hỏi cả lớp con gì biết bay nè! Mọi cánh tay đều giơ lên trong đó có Vova là dơ cao nhất và chưa đợi cô mời cu cậu đã đứng phắt lên trả lời : -Thưa cô là con chim ạ. Không đúng ý cô, cô hơi bực: -Em nghĩ vậy nhưng cô nghĩ khác , cô nghĩ đó là con cò . -Vậy các em cho cô biết con gì sống trong rừng có lông lá đầy mình ? Lại là Vo-va: -Thưa cô đó là con khỉ ạ! Lần này thì cô giáo bực thiệt rồi: -Em nghĩ vậy nhưng cô nghĩ là con gấu .Các em còn muốn hỏi gì nữa không ? Lại cu vova: -Thưa cô, vậy em đố cô chứ cái gì dài khoảng 10 cm , thụt ra thụt vào mà phụ nữ rất thích? Cô giáo nghe xong đỏ cả mặt, liền mắng: -Vova đố bậy cô đuổi em ra khỏi lớp bây giờ. -Thưa cô cô nghĩ như thế nhưng theo em đó là……cây son môi!
Bóng đèn
Cô giáo giảng về an toàn hỏi học sinh: – Các em hãy cho biết những thứ gì không nên cho vào miệng? Vova nhanh nhảu giơ tay: – Thưa cô là bóng đèn đang bật ạ. Cô giáo: – Đúng rồi, nhưng lý do tại sao? Vova lúng túng: – Thưa cô em không biết nhưng em hay nghe mẹ em nói với bố em “Anh tắt đèn đi, rồi hãy cho vào miệng em”.
Bông hồng có chân
Cô giáo say sưa chấm bài, hết bài này đến bài khác. Bỗng nhiên cô dừng lại và ánh mắt tỏ vẻ không hài lòng. Cô kêu tên Vova lên và cô hỏi: – Cô thật bất ngờ trước bức tranh bông hồng của con. Hãy nói cho cô biết đã bao giờ cô dạy con vẽ bông hồng có chân ko? Vova ngây thơ mắt ngấn lệ : – Thưa cô vì tối qua con nghe ba con nói với mẹ con rằng “bông hồng bé nhỏ của anh ơi, em hãy… dang hai chân ra đi!
Váy của cô bay lên
Lớp học đang yên tĩnh, đây đó vang lên tiếng nói chuyện của lớp bên cạnh. Bỗng có một luồng gió nhẹ hất tung váy cô giáo lên. Cuộc khẩu cung bắt đầu: – Misa! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ? – Thưa cô em nhìn thấy bắp chân cô . – Đuổi học 1 ngày . – Maika! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ? – Thưa cô em nhìn thấy đầu gối cô – Đuổi học 1 tuần . – Sasa! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ? – Thưa cô em nhìn thấy đùi cô . – Đuổi học 1 tháng – Vova! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ? Vova xách cặp lên: – Chào tạm biệt các bạn, hic hic, hẹn 1 năm nữa tớ quay lại
Hoa hồng sống bằng gì ?
Cô giáo hôm nay mặc áo mới, trên ngực thêu hoa hồng. Thấy các học sinh chăm chú nhìn, cô giáo rất vui, hỏi : – Thế các em có biết hoa hồng sống bằng gì ko? Vova trả lời : – Thưa cô bằng sữa ạ. Cô giáo đỏ mặt đuổi Vova ra đứng hành lang. Thầy hiệu trưởng đi ngang thấy Vova vật vờ ở ấy, hỏi đầu đuôi sự tình rồi nói : – Vova em nhầm rồi, hoa hồng sống bằng phân và nước tiểu. Vova lầm bầm:”Em đâu biết rễ nó dài đến thế”
Cuộc thi “Chúng ta biết gì về phụ nữ”
Trong một cuộc thi “Chúng ta biết gì về phụ nữ” do Tạp chí phụ nữ tổ chức. Người đoạt giải nhất: Vova 10 tuổi.
Bức thư gửi ban tổ chức từ 1 thành viên: “Tôi biết đàn bà từ năm 12 tuổi, năm nay tôi đã 68 tuổi, vậy mà ban tổ chức lại cho rằng 1 đứa trẻ ranh lại biết về phụ nữ hơn tôi!”
Thư trả lời của ban tổ chức:
Trong câu hỏi đầu tiên của chúng tôi: Ở đâu phụ nữ lông xoăn nhất (vì lông với tóc tiếng Nga chung 1 từ), Vova trả lời đúng “ở trung tâm châu Phi“, còn ông trả lời ra sao? Lại còn vẽ minh hoạ nữa.
Câu hỏi thứ hai của chúng tôi “Cơ quan chính của phụ nữ tên gọi là gì?”. Vova trả lời đúng “Hội phụ nữ thế giới“, còn ông trả lời như thế nào? Lại còn minh hoạ nữa.
Câu hỏi thứ ba của cúng tôi “Người phụ nữ khắc khoải chờ đợi cái gì hàng tháng?“, Vova trả lời chính xác đó là “Tạp chí Phụ Nữ“. Còn ông, ông trả lời ra sao? Đáng mừng là ông không có minh hoạ.
08/02/2012.
DQC (st)
Những Bài Thơ Hay Viết Về Phụ Nữ Việt Nam
Bài 1. Em là con gái Việt Nam
Em là người con gái Việt Nam
Trung hậu đảm đang lại hay làm
Thời chiến em xông pha lửa đạn
Thời bình về lại em giỏi giang.
Sướng khổ buồn vui vẫn không màng
Đói nghèo nheo nhóc khổ đeo mang
Em vẫn cười vui như hoa nở
Không oán than đời kiếp hồng nhan
Bởi em là phụ nữ Việt Nam
Đức hạnh trong em mát ngọt lành
Ngày đêm chăm chút chồng con cái
Nắng dải mưa dầu không trách than
Công dung ngôn hạnh em đều có
Trả nghĩa ơn đời ai biết cho
Vượt bao gian khó đời xuôi ngược
Không quản thân đời khúc quanh co.
(Sưu tầm)
Bài 2. ĐẢM ĐANG
Vừa hiền vừa dịu lại vừa tươi
Mà lúc xông pha mạnh tuyệt vời
Đánh giặc lo nhà xây dựng nước
Đảm đang lừng lẫy bốn phương trời.
Đâu phải bây giờ em mới đảm đang
Nuôi mẹ chăm con thay chồng trăm chuyện
Đâu phải đợi khi quân thù ập đến
Tổ quốc gọi tên, em tình nguyện lên đường
Cái tính đảm đang em chịu đựng yêu thương
Em có sẵn từ trong bụng mẹ
Thuở mới lên ba tập bồng, tập bế
Cái gối làm con em làm mẹ ru hời
Từ thuở đánh chuyền ngắt lá đùa chơi
Tập xếp, tập đan, em làm người nội trợ
Bà mẹ Việt Nam nuôi con từ thuở nhỏ
Đã dạy cho con cách ăn ở nên người
Mẹ có ngờ đâu trong thế kỷ hai mươi
Tổ quốc đã giao cho con làm người dung sỹ
Tay trằm nón bài thơ, tay câm dao đánh Mỹ
Chung một góc trời đâu phải chỉ riêng ta.
Ơi! cô gái Việt Nam hiền như một bông hoa
Chính em đó, em là người đẹp nhất
Chiếc áo nâu non hiền hòa chân thật
Rất quê hương và cũng rất đáng yêu
Đôi mắt em nhìn như niềm mơ ước
Mà sâu thẳm bao nhiêu điều suy nghĩ
Dáng em đi trong khoan thai bình dị
Mà dịu dàng như mũi chỉ đường kim
Khi em cười môi nở một hình tim
Khi em giận mắt hóa thành ánh lửa
Bởi lắm yêu thương em không hề biết sợ
Không biết kêu xin, em tin ở chính mình
Biết cằm thù nên em biết hy sinh
Biết im lặng nên trở thành bão tố
Trung hậu đảm đang em làm người vợ.
Anh dũng hiên ngang em lại hóa anh hùng./.
(sưu tầm)
Bài 3. KỂ TỪ GIỜKể từ giờ em hãy sống vì emDù mạnh mẽ, hay yếu mềm, cũng đượcMiễn thản nhiên cười và vô tư bướcĐau khổ hay không là tự do mình.
Kể từ giờ em phải thật là xinhRạng rỡ yêu đời dù mưa hay nắngKhông phải để cho người nào nhìn ngắmBởi thanh xuân ngắn lắm, sắp qua rồi…
Kể từ giờ em phải sống thật vuiĐể chôn vùi nỗi buồn vào quá khứAi tổn thương mình thì cũng nên tha thứBởi sau cùng em đáng được bình yên.
Kể từ giờ không phải nhớ hay quênKhông muộn phiền vì một người nào nữaVui đi em, nếu không thì sẽ lỡChuyến tàu mang hạnh phúc đến ga rồi.
(sưu tầm)
Bài 4. Là phụ nữ
Là phụ nữ thường mang tiếng khó hiểu.Bởi đa phần họ sống rất nội tâm!Dẫu đớn đau cũng cam chịu âm thầm.Nhưng tất cả nằm sâu trong mắt họ.
Hiểu phụ nữ đôi khi là rất khó!Một cử chỉ thôi cũng muốn nói nhiều điều…Họ cũng cần ai đó hiểu và yêu.Tiếng thở dài cũng chứa đựng tất cả.
Họ ghét nhất là những điều dối trá!Họ yêu nhất… sự thật và chân thành…Bởi với họ tình yêu rất mong manh.Theo lý trí, con tim hay cảm xúc.
Không phải đẹp là đi kèm hạnh phúc.Bởi thế gian còn có những lọc lừa…Cười ban ngày nhưng tối khóc như mưa!Muốn mở lòng nhưng lại sợ vấp ngã.
Có những người lại gói gém tất cả…Và âm thầm giấu hết tận vào tim.Lấy nụ cười che đi những nỗi niềm.Nhưng bên trong là trái tim vụn vỡ.
(sưu tầm)
Bài 5. Phụ nữ
Ngày phụ nữ chân thành anh xin viếtBài thơ lòng tha thiết của mùa thuPhụ nữ là nét liễu vọng lời ruMùa xuân thắm nắng du miền trăng mộng
Nửa thế giới đẹp tươi hồn lay độngPhụ nữ là hương lộng gió cho đờiNhư đóa hoa dâng sắc đẹp tuyệt vờiNhư mây trắng giữa khung trời xanh ngắt
Thiếu phụ nữ loài người như cỏ rácSa mạc cằn cơn khát đọa đày taTrần ai này như một bãi tha maTrăng chẳng sáng sương la đà mái dậu
Không phụ nữ thế gian này rất xấuTính cộc cằn hoang ẩu đấng trượng phuHoàng hôn về tăm tối đến tù mùĐâu hương sắc mùa thu không còn nữa
Không phụ nữ thế gian đầy khói lửaNên loài người thất hứa đến khôn cùngCả thế gian u tối và mông lungĐam mê chết giữa vùng tanh đầy máu
Không phụ nữ thế nhân thường nổi cáuMắt trợn tròng hau háu miệng chửi nhauĐêm mù tăm chỉ rượu với nỗi sầu“Bộ tâm sự” trên đầu trông rất ngộ…
Thu đã chín trăng qua mùa mấy độTấm chân tình hồn vỗ cánh trời caoXin chúc cho ngày phụ nữ dạt dàoĐầy hạnh phúc như bao mùa thu ấy
(sưu tầm)
Bài 6. Viết về phụ nữ
Phụ nữ đâu chỉ là một phần hai thế giớiThực chất còn hơn thế rất nhiềuNhư những bông hoa xinh đẹp yêu kiềuVừa đảm việc nhà vừa giỏi giang việc nước.
Họ mang nặng đẻ đau, nuôi con khôn lớnVất vả chăm lo sớm chiều, mưa nắngTừ những người bình thường, đến thiên tài, hay Thánh GióngCũng lớn lên từ sữa mẹ với lời ru.
Phụ nữ luôn nồng nàn như mơ ước mùa thuTrung hậu, đảm đang, anh hùng, bất khuấtKhi giặc đến nhà họ vùng lên đánh thắngRồi lại dịu dàng như nhạc, như thơ…
Họ nhẹ nhàng thêu dệt những ước mơXây hạnh phúc tình yêu thương cuộc sốngLặng lẽ hiến dâng như muôn trùng con sóngRu đất trời mãi mãi mấy ngàn năm.
(sưu tầm)
Bài 7. Hoa và phụ nữ
Mưa xuân tưới mát cánh đồngNhớ người bên ấy đợi trông ngày vềDặm dài ngăn cách nhiêu khêDẫu xa xôi mấy hẹn thề có nhauGặp ai ôm mối âu sầuTơ vương lưới nhện đêm sâu thẫn thờĐời còn trống vắng bơ vơMến người tri kỷ còn chờ bao lâu. Thời gian xây đắp nhịp cầu,Hay là ảo ảnh qua mau tình hờ.Tin yêu say đắm mộng mơ,Lòng xuân rộng mở tôn thờ quí nhân.Tâm hoa nở được mấy lần,Ai ơi chớ để tình xuân bẽ bàng.Hồi sinh vào tuổi muộn màng,Vẫn mong tưới nước mịn màng làn da.Kiếp người có khác gì hoa…
(sưu tầm)
Bài 8. Sau tuổi ba mươi
Em lục tìm gì sau ngưỡng tuổi ba mươi,Nắm níu thanh xuân trên nụ cười khô khốc.Rao bán vần thơ nhưng đời đâu rảnh đọc,Câu chữ u sầu khóc lóc chuyện thời gian.
Cơn gió cuộc đời kiêu hãnh lật từng trang,Hoa tím Păng Xê sắp tàn bên thềm cửa.Em hỏi cành mai xuân này rồi xuân nữa,Đã có bao giờ xuân hứa ở lại đâu.
Giọt đắng lưng tròng dành lại những ngày sau,Khóc tiễn thời xuân đã đi vào yên nghỉ.Qua nẻo chông gai chưa một lần ngã quỵ,Ngước mặt nhìn trời ganh tỵ với gió mây.
Em bỗng khát thèm được rày đó mai đây,Một kiếp rong chơi giữa rừng này núi nọ.Kệ dấu thời gian phớt qua đầu ngọn cỏ,Cất giọng ngâm dài nhờ gió thả hồn thơ.
Từ thuở u sầu trả lại những giấc mơ,Tự hỏi con tim bao giờ ra khỏi mộng.Sau tuổi ba mươi thiên đường xanh khép cổng,Em bỗng giật mình về cuộc sống mưu sinh.
(sưu tầm)
Bài 9. Ba mươi tuổi vẫn chưa hết dại khờ
Mẹ hỏi em “Thế bao giờ chịu lớn?Ba mươi rồi vẫn nghịch ngợm ham chơi.Chẳng dịu dàng lại ngang ngạnh quá trời,Nói tôi nghe… bao giờ Cô mới lớn”.
Đứa khờ dại.. nũng nịu rồi cà chớn,Gớm chưa gì Mẹ nạt nộ ghê ha.Chắc lại muốn sớm được gọi bằng bà,Nên sốt ruột mắng vốn à… một tí!
Ừa ! Ba mươi em ước mơ gì nhỉ?Để nghĩ coi… dệt mộng mị tí nào.Muốn thêm cánh vi vút tận nơi nao,Ngắm ngân hà với ngàn sao lóng lánh.
Lặng một mình cóp nhặt muôn niệm ảnh,Níu niềm mơ chạm tay tới cung Hằng.Dệt cho mình bến mộng ánh sao băng,Tìm về lại một thuở hằng ao ước.
Muốn níu lại cho thời gian trở ngược,Tìm về mình để lại được trẻ con.Được khóc cười, được than thở, lẫy hờn,Ba mươi đến ước gì mình nhỏ lại.
(sưu tầm)
Bài 10. Bước qua tuổi ba mươi
Người đàn bà bước qua tuổi ba mươi,Da đã nhăn nụ cười không rạng rỡ.Nhất là khi đã một lần tan vỡ,Người xa rồi tình dang dở đắng cay.
Quá ba mươi rồi tóc gió thôi bay,Tình đằm thắm không còn say nồng nữa.Không trẻ trung với thân hình bốc lửa,Chỉ còn dịu dàng chan chứa yêu thương.
Hơn ba mươi đi qua nửa chặng đường,Đã từng trải bao vấn vương ấp ủ.Người ta nói là đàn bà đã cũ,Em cười buồn tự nhủ vẫn còn xuân.
Con tim hồng còn đó mộng ái ân,Đêm se lạnh vẫn cần người chia sẻ.Lúc yếu lòng cần bờ vai mạnh mẽ,Mong một lần có con bế như ai.
Qua ba mươi phía trước vẫn còn dài,Em mơ về một tương lai tươi sáng.Giản đơn thôi một ước mong chính đáng.Muốn có một người làm bạn cùng em.
(sưu tầm)
Bài 11. VỪA ĐỦ
Em vừa đủ để anh khao khát
Vừa đủ làm cho anh thật là anh
Trời chớm thu vừa đủ nét xanh
Quả chua ấy cũng vừa đủ ngọt
Em vừa đủ để qua thời non nớt
Nét thục hiền vừa đủ chút đành hanh
Trong vững bền vừa đủ sự mong manh
Trong đằm thắm vừa đủ lòng nghi kỵ
Em đàn bà vừa đủ men thi sỹ
Em trang đài vừa đủ nét chân quê
Thích cộng vào vừa đủ biết đem chia
Lòng ngay thẳng vừa đủ mưu che đậy
Em già dặn vừa đủ điều non bấy
Em tươi vui vừa đủ nét ưu phiền
Em lạnh lùng vừa đủ để thôi miên
Em gìn giữ vừa đủ lòng nổi loạn
Anh khao khát với trái tim lãng mạn
Mong suốt đời vừa đủ để yêu em…
(sưu tầm)
Bài 12. TỰ HÀO PHỤ NỮ VIỆT NAM
Tự hào Phụ nữ Việt Nam,
Chuyên tâm việc Nước,việc nhà đảm đang.
Xứng danh với tám chữ vàng,
Bác Hồ khen tặng vẻ vang rạng ngời.
“Anh hùng bất khuất” bao đời,
“Đảm đang” “trung hậu” đó lời Bác trao.
Thật là hạnh phúc tự hào,
Việt Nam ta có biết bao Anh hùng.
Những người Phụ Nữ kiên trung,
Mưa bom lửa đạn bão bùng xong pha.
Hy sinh vì Đất nước nhà,
Mỗi người là một bông hoa dâng đời!
(sưu tầm)
Lời Bài Hát Bài Ca Phụ Nữ Việt Nam: Bài Ca Khắc Họa Người Phụ Nữ Qua Mọi Thời Đại
Lời bài hát Bài ca phụ nữ Việt Nam đã khắc họa rõ nét hình tượng người phụ nư Việt Nam qua mọi thời đại. Bài hát sẽ là món quà ý nghĩa nhất dành tặng chị em phụ nữ ngày 8/3.
Lời bài hát Bài ca phụ nữ Việt Nam
Dòng dõi Bà Trưng vốn xưa nay anh hùng
Giáp mặt kẻ thù chẳng một giây nao núng
Như cánh lúa hiến cho đời bao sức sống
Xứng danh đã trao tặng người trung hậu đảm đang
Cây súng thép khoác bên mình ta xốc tới
Vẫn không có quên tình yêu ngô lúa sắn khoai
Vui biết mấy mỗi khi giành năng suất mới
Thức qua suốt đêm dài nhìn thấy máy cùng vui.
Phụ nữ Việt Nam vốn hay lam hay làm
Có Đảng chỉ đường đã bừng đôi mắt sáng
Mơ ước đến biến ta thành chim cất cánh
Quyết bay mãi trên đường dài cách mạng vẻ vang
Ai quyết thắng giữa cánh đồng năm tấn lúa
Có nghe suối than về bên tiếng búa xốn xang.
Yêu biết mấy những đôi bàn tay khéo léo
Đã thêu gấm hoa vào nền non nước Việt Nam
Cùng nhau đón Xuân sang, cùng nhau đón Xuân sang.
Có chị em ta, vui (ì i) bước trên đường…
Nguyễn Văn Tý là nhạc sĩ đã thành công nhất trong việc khắc họa hình tượng người phụ nữ Việt Nam trong ca khúc của mình. Khi nhắc đến những tác phẩm của ông, không thể không nhắc đến “Bài ca phụ nữ Việt Nam”, bởi bài hát đã khái quát được hình tượng người phụ nữ qua mọi thời đại.
Video: Bài ca phụ nữ Việt Nam – NSƯT Tuyết Thanh
[mecloud]M9UJksAufv[/mecloud]
Nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý.
Phụ nữ là một đề tài quen thuộc trong nhiều sáng tác của ông với những ca khúc như: Bài ca phụ nữ Việt Nam, Mẹ yêu con, Tấm áo chiến sỹ mẹ vá năm xưa… Nguyễn Văn Tý cũng là một nhạc sĩ có nhiều sáng tác “ngành ca”: Em đi làm tín dụng, Anh đi tìm tôm trên biển cả, Chim hót trên cánh đồng đay, Cô đi nuôi dạy trẻ, Bài ca năm tấn.
Phụ nữ là một nửa nhân loại. Đó là người mẹ tảo tần, người chị thân yêu, là người em gái dịu dàng, người yêu hay người vợ hiền thục…. Các nhạc sĩ đã không tiếc lời ca ngợi những người phụ nữ ấy.
“Bài ca phụ nữ Việt Nam” có giai điệu dễ hát, bình ổn, lời ca dung dị gần gũi khiến ai đã nghe một lần là bị cuốn hút và thuộc ngay. Với lối viết giản dị như một lời kể chuyện tâm tình, chỉ mấy câu ngắn gọn, bài hát đã làm nổi bật hình ảnh người phụ nữ Việt nam trên mọi mặt trận.Những thước phim chạy trước mắt ta với chiến công quả cảm của các chị em phụ nữ đã quên mọi hiểm nguy để bảo vệ đất nước.
Bài hát được nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý sáng tác năm 1970, đúng vào lúc cuộc kháng chiến chống Mỹ đang bước vào giai đoạn cam go nhất. Ta như thấy hình ảnh của nữ dân quân đã vác hòm đạn nặng hơn trọng lượng cơ thể để tiếp cho mâm pháo. Ta cũng thấy hình ảnh anh hùng lao động đứng bên máy dệt thoăn thoắt thoi đưa, làm ra nhiều sản phẩm, vượt năng suất. Các chị là những cánh chim không mỏi thực hiện khẩu hiệu “hậu phương thi đua với tiền phương”.
Nhiều năm qua đi, “Bài ca phụ nữ Việt Nam” cùng với bao bài hát khác ca ngợi người phu nữ vẫn vang lên trên mọi miền đất nước, như những đóa hoa đẹp dành tặng chị em vào mỗi dịp Quốc tế phụ nữ.
NSUT Tuyết Thanh
Bài ca phụ nữ Việt Nam lần đầu được thể hiện bởi NSUT Tuyết Thanh với giọng hát thân thương một thuở cùng những bài hát do bà thể hiện vẫn thường xuyên vang lên trên sóng phát thanh, trong các trang web âm nhạc. Và, dù nhiều năm trôi qua, âm nhạc hiện vẫn là tình yêu lớn, có sức hút mãnh liệt nhất với người nghệ sĩ này. Ngoài ra bài hát còn được thể hiện qua giọng hát của nghệ sĩ Thanh Hoa, ca sĩ Trang Nhung.
Hoàng Nguyễn
Một Trăm Khúc Haiku Hay Nhất Mọi Thời Đại – Câu Lạc Bộ Haiku Việt
Michael R. Burch* tuyển
Lê Văn Truyền dịch
Trần Anh Thơ hiệu đính
Haiku là gì? Trong ngôn ngữ Nhật Bản, “hai” có nghĩa là “khác thường”/ “tuyệt vời” (unsual) và “ku” có nghĩa là “khổ thơ” (verse/strophe). Sir George Sansom gọi haiku là “những giọt tinh túy của thơ” (little drops of poetic essence). Harold Henderson gọi haiku là những khoảnh khắc“trầm tư/thiền định” (meditations). Tôi nghĩ về haiku như là những lát cắt được cấu trúc bằng ngôn từ, là “hình ảnh bằng ngôn ngữ”. Một định nghĩa có ích khác: haiku là những “hình ảnh siêu nghiệm” (transcendent images). Ví như khúc haiku sau đây:
Grasses wilt: the braking locomotive grinds to a halt.
Yamaguchi Seishi, Michael R. Burch phỏng dịch Đám cỏ tàn úa
đầu tầu giảm tốc vào ga
nghiền nát
Trong khi theo truyền thống Nhật Bản, haiku được viết thành 3 dòng với 5-7-5 âm tiết thì trong sáng tác haiku bằng tiếng Anh, đó không phải là một nguyên tắc cứng nhắc, vì vậy dịch haiku khi cần thiết tôi thường dùng số âm tiết nhiều hơn miễn là chuyển tải được hình ảnh, cảm xúc và ý nghĩa của khúc haiku theo như tôi cảm nhận được.
Ảnh hưởng của haiku đối với thơ ca anh ngữ hiện đại là rất hiển nhiên và đậm nét. Quả thực, nhiều quy tắc của Chủ nghĩa hình tượng (Imagism) bắt nguồn từ haiku, như việc sử dụng sự tưởng tượng cụ thể và việc “xử lý trực tiếp sự vật (chủ thể/khách thể)”. Ezra Pound, cha đẻ và là người tiên phong của trường phái hình tượng đã dịch nhiều thơ phương Đông và cũng đã sáng tác nhiều bài thơ tương tự. Bài thơ “Trong ga tầu điện ngầm” là một trong những bài thơ có dáng dấp haiku của ông.
The apparition of these faces in the crowd;
Petals on a wet, black bough
Những khuôn mặt xuất hiện trong đám đông
những cánh hoa trên một cành cây khô, ướt đẫm.
Những thi phẩm nổi tiếng mang dáng dấp haiku gồm có “The Red Wheelbarrow” (Bánh xe cút kít mầu đỏ) của William Carlos Williams và “Thirteen Ways of Looking at a Blackbird” (Mười ba cách nhìn một con chim hét) của Wallace Stevens. Các nhà thơ Anh khác đã sáng tác, dịch và chịu ảnh hưởng của haiku gồm có Richard Wright, Allen Ginsberg, Gary Snyder, Jack Kerouac, Amy Lowell, Kenneth Rexroth, Margaret Atwood, Robert Hass và Paul Muldoon. Cũng có thể ghi nhận ảnh hưởng của Phương Đông đối với các sáng tác của những nhà thơ trường phái hiện đại đầu tiên như Walt Whitman, Ralph Waldo Emerson và Henry David Thoreau.
Đây là một trong những dòng thơ cổ nhất được ghi trong quyển sách cổ nhất của Nhật Bản:
While you decline to cry, high on the mountainside a single stalk of plumegrass* wilts.
Khi bạn muốn òa khóc
trên triền núi cao
một bông lau héo rũ
Ô no Yasumaro (khoảng 711), Michael R. Burch phỏng dịch
Và đây, là một trích dẫn khác với sắc thái hài hước cũng từ Kojiki: Hush, cawing crows; what rackets you make! Heaven’s indignant messengers, you remind me of wordsmiths!
Ô no Yasumaro (khoảng 711), Michael R. Burch phỏng dịch
Tĩnh mịch, tiếng quạ kêu vang
những sứ giả phẫn nộ của Thượng đế
nhắc ta nhớ về những nhà văn
Và một bài khác: Onyx, this gem-black night. downcast, I await your return like the morning sun, unrivaled in splendor.
Ô no Yasumaro (khoảng 711), Michael R. Burch phỏng dịch
Mã não, viên ngọc huyền
ta chờ em trở lại
như mặt trời rực rỡ vô song Snow –obcured heights, mist-shrouded slopes: this spring evening.
Ilio Sõgi (1421-1502), Michael R. Burch phỏng dịch Đỉnh núi tuyết phủ
dốc núi mờ sương
chiều Xuân chạng vạng Soundlessly they go, the herons passing by: arrows of snow filling the sky.
Yamâzki Sõkan (1464-1552),Michael R. Burch phỏng dịch
Đàn diệc lặng lẽ bay
những mũi tên tuyết trắng
ngập tràn bầu trời xanh O, fluttering moon, if only we could hang a handle on you, what a fan you would be!
Arakida Moritake (1472-1549) Michael R. Burch phỏng dịch
Ôi, vầng trăng lung linh
ước gắn một cái cán
cho trăng thành chiếc quạt
An orphaned blossom returning to its bough, somehow? No, a solitary butterfly.
Arakida Moritake (1472-1549) Michael R. Burch phỏng dịch
Hoa đơn côi sao lại bay lên cây?
ồ không, một chú bướm
tha thẩn trong nỗi buồn
Life: a solitary butterfly swaying unsteadily on a slender stalk of grass, nothing more. But so exquisite!
Nishiyama Soin (1605-1682), Michael R. Burch phỏng dịch
Cuộc đời: cánh bướm cô đơn
lửng lơ trên ngọn cỏ
không gì hơn, nhưng thật thanh tao
This darkening autumn: my neighbor, how does he continue?
Matsuo Basho (1644-1694), Michael R. Burch phỏng dịch Mùa thu ảm đạm này
người hàng xóm của tôi
liệu có qua khỏi?
Autumn darkness
descends on this road I travel alone
Matsuo Basho (1644-1694), Michael R. Burch phỏng dịch Bóng tối mùa thu
buông xuống con đường
mình tôi độc hành
Lightning shatters the darkness – the night heron’s shriek.
Matsuo Basho (1644-1694), Michael R. Burch phỏng dịch
Ánh sáng xua tan bóng tối
đêm đen
tiếng thét của những anh hùng
An ancient pond, the frog leaps: the silver plop and gurgle of water.
Matsuo Basho (1644-1694), Michael R. Burch phỏng dịch
Ao xưa
con ếch nhảy vào
nước xao ánh bạc
A crow settles on a withered branch: autumn nightfall.
Matsuo Basho (1644-1694), Michael R. Burch phỏng dịch Quạ đậu
trên cành cây khô
hoàng hôn mùa Thu
My eyes, having observed everything, returned to the white chrysanthemums.
Kosugi Isshõ (1652-1688), Michael R. Burch phỏng dịch
Đôi mắt tôi
sau trải nghiệm cuộc đời
hướng về đóa cúc trắng
A white swan parts the cherry-petalled pond with her motionless breast.
Roka (1671-1703), Michael R. Burch phỏng dịch
Cái ức bất động
con thiên nga trắng
rẽ mặt ao ngập cánh anh đào
Năm 1692, Roka trở thành một môn đệ thụ giáo haiku với Basho; và đó là những năm cuối đời của Basho.
Useless dreams, alas! Over desolate fields winds whisper as they pass.
Uejima Onitsura (1661-1738), Michael R. Burch phỏng dịch
Ôi, những giấc mơ hão huyền
như xạc xào cơn gió
lướt qua cánh đồng hoang Observe: see how the wild violets bloom within the forbidden fences!
Shida Yaba (1663-1740), Michael R. Burch phỏng dịch
Hãy ngắm nhìn
hoa tím dại bừng nở
bên bờ dậu hoang
Leaves, like the shadows of crows cast by a lonely moon.
Kaga no Chiyo (1703-1775), Michael R. Burch phỏng dịch
Những chiếc lá như những con quạ đen
gieo trên mặt trăng cô đơn
A kite floats at the same place in the sky where yesterday it floated …
Yosa Buson (1716-1783), Michael R. Burch phỏng dịch
Con diều trôi
trên bầu trời
đúng chỗ hôm qua nó lượn
Standing beneath cherry blossoms who can be strangers?
Kobayashi Issa (1763-1827), Michael R. Burch phỏng dịch
Ngồi dưới anh đào nở
có ai thấy xa lạ?
Overdressed for my thatched hut: a peony blossoms.
Kobayashi Issa (1763-1827), Michael R. Burch phỏng dịch
Lợp lại mái tranh
túp lều của tôi
mẫu đơn bừng nở
Oh, magnificent peony, please don’t disdain these poor surroundings!
Kobayashi Issa (1763-1827), Michael R. Burch phỏng dịch
Ơi đóa mẫu đơn lộng lẫy
xin đừng kiêu kỳ
giữa bao người nghèo đói
Insolent peony! Demanding I measure your span with my fan?
Kobayashi Issa (1763-1827), Michael R. Burch phỏng dịch
Bông mẫu đơn hỗn hào
đòi ta đọ ngươi
với cái quạt của ta?
“This big!” The child’s arms measured the peony.
Kobayashi Issa (1763-1827), Michael R. Burch phỏng dịch
Đôi tay trẻ thơ
đo cánh mẫu đơn
“Ồ! Nó to thật!”
Peonies blossom; the world is full of fibbers.
Kobayashi Issa (1763-1827), Michael R. Burch phỏng dịch Hoa mẫu đơn bừng nở
quanh ta đầy người dối trá Hình như Issa có một phức cảm yêu – ghét đối với những bông hoa mẫu đơn, bà viết đến 84 khúc haiku về loài hoa này, khi thì ca ngợi và khi thì phê phán sự kiêu kỳ của chúng.
Sing, my sacred tortoiseshell lyre; come, let my words accompany your voice
Matsuo Basho, Michael R. Burch phỏng dịch
Cây thụ cầm đồi mồi thần thánh
hãy cất tiếng đàn
cho ta hòa theo
Sappho là nhà thơ trữ tình đầu tiên đến nay chúng ta vẫn nhắc đến tên tuổi và nữ thi sỹ có thể vẫn là nhà thơ trữ tình lớn nhất. Nữ haijin nổi tiếng về sự dí dỏm, giống như haiku đơn giản, súc tích đôi khi đến mức làm ta sửng sốt. Vì tôi đã phụ trách một trang thơ về những vần thơ trữ tình hay nhất mọi thời đại, dòng thơ haiku sau đây đã xuất hiện với tôi một cách hoàn toàn bất ngờ, và hoàn toàn không có ý định từ trước, tôi đã chấm dứt trang thơ này và bắt đầu dịch nhiều bài haiku.
Dark-bosomed clouds pregnant with heavy thunder … the water breaks
Matsuo Basho, Michael R. Burch phỏng dịch
Những đám mây đen
mang sấm sét trong lòng
trời bỗng tuôn mưa
The butterfly perfuming its wings fans the orchidMatsuo Basho, Michael R. Burch phỏng dịch
Chú bướm
quạt cánh hoa lan
ướp thơm đôi cánh
Thật thú vị khi nhận thấy sự tương đồng giữa ba bài thơ của những nhà thơ rất khác biệt. Sappho là một nhà thơ của Hy Lạp cổ đại sinh trưởng ở đảo Lesbos; tính cách tình dục đồng giới của bà đã mang lại sự biểu đạt và nghĩa rộng của những từ “Lesbian” hay “Sapphic” mà chúng ta sử dụng trong ngôn ngữ hiện đại ngày nay.
Matsuo Basho là một bậc thầy haiku cổ của Nhật Bản, đã ảnh hưởng (và vẫn tiếp tục ảnh hưởng) đến nhiều nhà thơ Phương Tây. Tôi là một nhà thơ Mỹ không mấy tên tuổi nhưng rất yêu thích các trường phái thơ ca khác nhau. Các bài thơ cùng có chung một loạt các đặc điểm: sự khúc chiết, súc tích, trong sáng và việc sử dụng hình ảnh để biểu đạt cảm xúc. Trong mỗi bài thơ, người thi sỹ sử dụng hình ảnh để biểu đạt nhiều thông tin về cảm xúc của mình còn nhiều hơn những dòng văn xuôi.
Sappho viện dẫn đến cây đàn lyre, một loại đàn giống cây thụ cầm (đàn harp), nhạc cụ đã đem lại thuật ngữ hiện đại “thơ trữ tình” (lyric poetry). Khi Sappho nói đến “cây đàn lyre thần thánh” (the lyre sacred), nhà thơ cũng đã viện dẫn đến Muse, những nữ thần Thơ Ca (những vị thần của Hy Lạp cổ đại đã giải thích cội nguồn của thi ca, là nguồn cảm hứng tuyệt diệu).
Thơ haiku của Basho là những tuyệt tác có thể làm cho ta nhầm lẫn vì vẻ ngoài đơn giản của chúng, nhưng chúng có thể lột tả một cách sinh động bản chất cộng sinh (symbiotic nature) của đời sống. Những con bướm hút mật hoa, và qua đó giúp hoa thụ phấn. Thơ của Basho là một minh chứng cho nghệ thuật phản ánh thiên nhiên; thật khó để nói lên cái gì là đáng yêu hơn: con bướm, nhành lan hay những dòng thơ được chạm trổ một cách trang nhã. Khúc haiku của tôi so sánh những đám mây tích sấm sét trước cơn mưa với một thai phụ vỡ ối. Tôi cho rằng đó là một hình ảnh có hiệu ứng, mặc dù tôi nghĩ bạn đọc có thể cho rằng rằng tôi không xứng đáng là một bậc thầy haiku. Hy vọng rằng, tôi có thể dành cho bạn đọc sự tôn kính xứng đáng. Và bây giờ, sau đây là những khúc haiku tôi yêu thích.
Pausing between clouds the moon rests in the eyes of its beholders
Matsuo Basho, Michael R. Burch phỏng dịch
Giữa những đụn mây trắng
Chị Hằng nghỉ ngơi
trong mắt người chiêm ngưỡng
Oh, fallen camellias, if I were you, I’d leap into the torrent!
Takaha Shugyo, Michael R. Burch phỏng dịch
Ôi đóa hoa trà
nếu là ngươi
ta đã gieo mình vào giòng suối
Eros harrows my heart: a wind on desolate mountains uprooting oaks.
Sappho, fragment 42, Michael R. Burch phỏng dịch
Người anh hùng dày vò tim ta
ngọn gió trên núi đồi hoang vu
bật gốc cây sồi già
Tôi nghĩ trong bài thơ này của Sappho hiện hữu “sự tương đồng nguồn cội” (family resemble) giữa dòng thơ trữ tình ngắn gọn, súc tích và đầy sức gợi của Sappho với dòng thơ của các bậc thầy phương Đông.
when you opened my letter were you surprised my heart fell out?
Michael Windsor McClintock (USA)
Khi mở lá thư anh
em có ngạc nhiên
thấy trái tim anh rơi ra?
next door the lovemaking subsides stars fall from other worlds
Michael Windsor McClintock (USA)
Nhà bên cuộc yêu lắng xuống
những vì sao rơi
từ thế giới khác
an old photo of my parents young and happy – of all the things I own that is the saddest
Michael Windsor McClintock (USA)
Một bức ảnh cũ
bố mẹ vui vẻ trẻ trung –
buồn thay những gì tôi đang có
Tôi nghĩ những bậc thầy thời xưa cũng sẽ tán thưởng những bài thơ như thế này.
One apple, alone in the abandoned orchard reddens for winter
Patrick Blanche, Michael R. Burch phỏng dịch
Quả táo cô đơn
trong vườn hoang
ửng hồng đón mùa Đông
Our life here on earth: to what shall we compare it? It is not like a rowboat departing at daybreak, leaving no trace of us in its wake?
Takaha Shugyo, Michael R. Burch phỏng dịch
Cuộc sống ta trên trái đất này
có gì sánh được?
không giống chiếc du thuyến
khởi hành lúc rạng đông
không để lại dấu vết gì trên đuôi sóng
Graven images of long-departed gods, dry spiritless leaves: companions of the temple porch
Matsuo Basho, Michael R. Burch phỏng dịch
Hình ảnh của thần linh
khắc trên những chiếc lá khô vô hồn
bạn đồng hành của cổng đền
The temple bells grow silent but the blossoms provide their incense a perfect evening!
Matsuo Basho, Michael R. Burch phỏng dịch
Chuông chùa dần lặng
hoa nở ngát hương
màn đêm tuyệt vời
Và một bài khác:
See: whose surviving sons visit the ancestral graves white-bearded, with trembling canes?
Matsuo Basho, Michael R. Burch phỏng dịch
Hãy nhìn: những đứa con sống sót
râu tóc bạc run rẩy chống gậy
viếng mộ cha ông
Does my soul abide in heaven, or hell? Only the sea gull in his high, lonely circuits, may tell. Michael R. Burch, theo Glaucus
Linh hồn tôi ngụ trên Thiên Đàng hay dưới Địa Ngục?
chỉ những con mòng biển cô đơn
trên trời cao mới biết
Và đây là một đoạn văn bia cổ Hy Lạp khác có thể sánh được với một khúc haiku hay nhất về sự đơn giản, chân thật, rõ ràng và thẳng thắn của nó:
Mariner, do not ask whose tomb this may be, but go with good fortune: I wish you a kinder sea.
Michael R. Burch, theo Plato
Này, thủy thủ, đừng hỏi đây là nấm mồ của ai
hãy ra khơi may mắn
hãy là đứa con của biển khơi
I remove my beautiful kimono: its varied braids surround and entwine my body
Hisajo Sugita, Michael R. Burch phỏng dịch
Chiếc kimono đẹp buông rơi
quanh thân tôi
chỉ còn những dải áo
This day of chrysanthemums I shake and comb my wet hair, as their petals shed rain Hisajo Sugita, Michael R. Burch phỏng dịch
Ngày Hoa cúc
tôi vẩy làn tóc ướt
cánh hoa tỏa mưa
Sau đây là một số khúc haiku của Matsuo Basho:
Let us arrange these lovely flowers in the bowl since there’s no rice
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Hãy cắm những bông hoa đẹp
trong cái bát
khi không còn một hạt cơm
The first soft snow: leaves of the awed jonquil bow low
Matsuo Basho, Michael R. Burch phỏng dịch
Bông tuyết đầu mùa:
lá cây hoa trường thọ
cúi chào
Come, investigate loneliness! a solitary leaf clings to the Kiri tree
Matsuo Basho, Michael R. Burch phỏng dịch
Hãy đến đây, nỗi cô đơn!
một chiếc lá mồ côi
níu lấy cành Kiri
The first chill rain: poor monkey, you too could use a woven cape of straw
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Mưa đầu mùa lạnh lẽo:
con khỉ đáng thương
hãy đội cái mũ rơm
This snowy morning: cries of the crow I despise (ah, but so beautiful!)
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Buổi sáng tuyết lạnh này
chẳng màng tiếng quạ kêu
(ôi, buổi sáng tuyệt đẹp)
Like a heavy fragrance snow-flakes settle: lilies on rocks
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Như mùi hương ngát
hoa tuyết đậu trên đá:
những bông huệ tây
The cheerful-chirping cricket contends gray autumn’s gay, contemptuous of frost
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Tiếng dế rả rích
đua với thu vàng
không màng sương giá Whistle on, twilight whippoorwill, solemn evangelist of loneliness
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Hoàng hôn, tiếng hót chim bắt muỗi
phúc âm trang nghiêm
nỗi niềm hiu quạnh
The year’s first day … thoughts come, and with them, loneliness; dusk approaches
Matsuo Basho, Michael R. Burch phỏng dịch
Ngày tân niên
cô đơn cùng những suy tư;
hoàng hôn buông xuống
An empty road lonelier than abandonment: this autumn evening
Matsuo Basho, Michael R. Burch phỏng dịch
Con đường hoang vắng
cô đơn hơn bị bỏ rơi
trong chiều thu này
Ballet in the air! two butterflies, twice white, meet, mate, unite.
Matsuo Basho, Michael R. Burch phỏng dịch
Vũ điệu trong không trung
đôi bướm trắng
gặp nhau, kết đôi, hòa hợp
High-altitude rose petals falling falling falling: the melody of a waterfall.
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Từ trên cao
những cánh hoa hồng
rơi
rơi
rơi
giai điệu của dòng thác
The cicada’s cry contains no hint to foretell how soon it must die.
Matsuo Basho, Michael R. Burch phỏng dịch
Ve sầu ca vang
không hề biết trước
khi nào đời tàn
Fever-felled mid-path my dreams resurrect, to trek through a hollow land
Matsuo Basho, Michael R. Burch phỏng dịch
Giữa cơn sốt kinh hoàng
những giấc mơ trỗi dậy
dìu tôi qua những miền đất hoang
The sea darkening, the voices of the wild ducks: my mysterious companions!
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Mặt biển tối dần
tiếng kêu những con vịt hoang
những người bạn đường bí ẩn
Will we meet again? Here at your flowering grave: two white butterflies
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Khi nào ta gặp lại
trên nấm mồ nở hoa
hai con bướm trắng
These wilting summer flowers? The only remains of “invincible” warriors
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Những bông hoa mùa hè tàn héo
chỉ còn lại dấu tích
những người chiến binh vô địch Spring has come: the nameless hill lies shrouded in mist
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Mùa xuân đã đến
ngọn đồi vô danh
ẩn mình trong sương
Among the graffiti one illuminated name: yours.
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Giữa những bức tranh tường
chỉ một cái tên rực rỡ
đó là tên em
A spring wind stirs willow leaves as a butterfly hovers unsteadily.
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Gió Xuân
lá liễu lay
như cánh bướm lửng lơ
Swallow flitting in the dusk, please spare my small friends buzzing among the flowers!
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Chim nhạn lượn trong bóng đêm
hãy để những người bạn nhỏ của tôi
bay liệng giữa những đóa hoa
Morning glories blossom, reinforcing the old fence gate
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
cổng rào cũ chắc hơn
Scrawny tomcat! Are you starving for fish and mice or pining away for love?
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Con mèo đực khẳng khiu
vì đói ăn
hay vì nỗi thất tình day dứt
The moon: glorious its illumination! therefore, we give thanks dark clouds cast their shadows on our necks
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Hằng Nga lộng lẫy
cám ơn những đám mây đen
tỏa bóng trên cổ ta
Curious flower, watching us approach: meet Death, our famished donkey
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Bông hoa kỳ dị
canh chừng chúng ta:
con lừa khốn khổ gặp Thần Chết
Ah me, I waste my meager breakfast morning glory gazing!
Matsuo Basho, phỏng dịch Michael R. Burch
Ồ, tôi bỏ
bữa điểm tâm đạm bạc
ngắm bình minh rực rỡ
Right at my feet! When did you arrive here, snail?
Kobayashi Issa, Michael R. Burch phỏng dịch
Chú sên
đến đây khi nào
ngay dưới chân ta
Oh, brilliant moon is it true that even you must rush away, as if tardy?
Kobayashi Issa, Michael R. Burch phỏng dịch
Ôi, vầng trăng sáng
cũng vội vàng trôi
như sắp muộn rồi
Ghostly the gray cow comes mooing mooing
mooing out of the morning mist.
Kobayashi Issa, Michael R. Burch phỏng dịch
Con bò xám gầy trơ xương
một sáng mờ sương
rống lên ai oán
Peonies blossom; the world is full of blooming liars.
Kobayashi Issa, Michael R. Burch phỏng dịch
Hoa diên vỹ nở
thế giới đầy người dối trá
After killing a spider, I was overcome by loneliness in the bittercold night.
Masaoka Shiki (1867-1902), Michael R. Burch phỏng dịch
Tôi giết một con nhện
lòng ngập tràn cô đơn
trong đêm đen giá buốt Summer river: ignoring the bridge, my horse charges through the water.
Masaoka Shiki (1867-1902), Michael R. Burch phỏng dịch
Lờ đi cây cầu
trên sông mùa hạ
ngựa thồ qua sông
After the fireworks, the spectators departed: how vast and dark the sky!
Masaoka Shiki (1867-1902), Michael R. Burch phỏng dịch
Sau màn pháo hoa
mọi người đi rồi
trời đêm mênh mang
Such a small child sent to become a priest: frigid Siberia!
Masaoka Shiki (1867-1902), Michael R. Burch phỏng dịch
Như chú tiểu đồng
thụ giáo đi tu
Siberi lạnh lẽo We cannot see the moon and yet the waves still rise
Masaoka Shiki (1867-1902), Michael R. Burch phỏng dịch
Chẳng thấy được chị Hằng
sóng biển vẫn trào dâng
The first morning of autumn: the mirror I investigate reflects my father’s face Masaoka Shiki (1867-1902), Michael R. Burch phỏng dịch
Một sáng mùa Thu
trong gương tôi soi
cha tôi hiện bóng
Wild geese pass leaving the emptiness of heaven revealed
Takaha Shugyo, Michael R. Burch phỏng dịch
Đàn ngỗng trời bay qua
để lại khoảng trống
trên bầu trời bao la
Silently observing the bottomless mountain lake: water lilies
Inahata Teiko, Michael R. Burch phỏng dịch
Lẳng lặng ngắm nhìn
mặt hồ không đáy trên núi:
những bông hoa súng Cranes flapping ceaselessly test the sky’s upper limits
Inahata Teiko, Michael R. Burch phỏng dịch
Những con sếu
vỗ cánh không ngừng
thách thức trời cao
Falling snowflakes’ glitter tinsels the sea
Inahata Teiko, Michael R. Burch phỏng dịch
Những hoa tuyết rơi
lấp lánh
trang hoàng biển xanh
Blizzards here on earth, blizzards of stars in the sky
Inahata Teiko, Michael R. Burch phỏng dịch
Trên mặt đất bão tuyết
trời cao
bão sao băng
Completely encircled in emerald: the glittering swamp!
Inahata Teiko, Michael R. Burch phỏng dịch
Ngọc lục bảo bao quanh
đầm lầy lấp lánh
The new calendar!: as if tomorrow is assured …
Inahata Teiko, Michael R. Burch phỏng dịch
Quyển lịch mới
như nói cùng ta
ngày mai có chắc …
Ah butterfly, what dreams do you ply with your beautiful wings?
Kaga no Chiyo (1703-1775), Michael R. Burch phỏng dịch
Ôi, con bướm
miệt mài dệt giấc mơ nào
với đôi cánh đẹp Because morning glories hold my well-bucket hostage I go begging for water
Kaga no Chiyo (1703-1775), Michael R. Burch phỏng dịch
Cái gầu của tôi
vướng phải dây hoa bìm bìm
tôi đi xin nước
Spring stirs the clouds in the sky’s teabowl
Kikusha-ni, Michael R. Burch phỏng dịch
Mùa xuân
lay động những áng mây
bầu trời trong chén trà Tonight I saw how the peony crumples in the fire’s embers
Katoh Shuhson, Michael R. Burch phỏng dịch
Đêm nay tôi thấy
cánh diên vỹ nát nhàu
trong tro tàn lò sưởi It fills me with anger, this moon; it fills me and makes me whole
Takeshita Shizunojo, Michael R. Burch phỏng dịch
Vầng trăng làm tôi giận dữ
cũng vầng trăng này
đem lại bình yên
War stood at the end of the hall in the long shadows
Watanabe Hakusen, Michael R. Burch phỏng dịch
Chiến tranh
trong bóng tối đứng ở cuối đại sảnh
Because he is slow to wrath, I tackle him, then wring his neck in the long grass
Shimazu Ryoh, Michael R. Burch phỏng dịch
Anh ấy không cáu gắt
nên tôi vít cổ anh
lăn xoài trên cỏ xanh
Pale mountain sky: cherry petals play as they tumble earthward
Kusama Tokihiko, Michael R. Burch phỏng dịch
Bầu trời nhạt nhòa trên non
những cánh hoa gió lay
rối tung trên mặt đất Kusama Tokihiko, Michael R. Burch phỏng dịch
The frozen moon, the frozen lake: two oval mirrors reflecting each other.
Hashimoto Takako, Michael R. Burch phỏng dịch
Vầng trăng đóng băng
mặt hồ đóng băng
hai tấm gương hình trái xoan phản chiếu
The bitter winter wind ends here with the frozen sea
Ikenishi Gonsui, Michael R. Burch phỏng dịch
Gió đông lạnh buốt
ngừng thổi nơi này
biển xanh băng giá Oh, bitter winter wind, why bellow so when there’s no leaves to fell?
Natsume Sôseki, Michael R. Burch phỏng dịch
Hỡi gió đông lạnh
còn gào thét làm chi
khi cây đà trụi lá
Winter waves roil their own shadows
Tominaga Fûsei, Michael R. Burch phỏng dịch
Những đợt gió Đông
khuấy đục
bóng mình
No sky, no land: just snow eternally falling …
Kajiwara Hashin, Michael R. Burch phỏng dịch
Tuyết rơi, tuyết rơi
không trời
không đất
Along with spring leaves my child’s teeth take root, blossom Nakamura Kusatao, Michael R. Burch phỏng dịch
Răng sữa con tôi
cũng bắt đầu nhú
mầm xuân nẩy chồi
Stillness: a single chestnut leaf glides on brilliant water
Ryuin, Michael R. Burch phỏng dịch
Trong tĩnh lặng:
chiếc lá dẻ rơi
lướt trên mặt nước
As thunder recedes alone tree stands illuminated in sunlight: applauded by cicadas
Masaoka Shiki, Michael R. Burch phỏng dịch
Sấm sét qua rồi
cây trơ trọi dưới ánh mặt trời
đàn ve hòa ca
The snake slipped away but his eyes, having held mine, still stare in the grass
Kyoshi Takahama, Michael R. Burch phỏng dịch
Con rắn trườn trong đám cỏ
đôi mắt không rời
khiến tôi bất động
Girls gather sprouts of rice: on the backs of their hats
Kyoshi Takahama, Michael R. Burch phỏng dịch
Những cô gái gieo mạ
ánh nước lung linh
đằng sau chiếc nón
Murmurs follow the hay cart this blossoming summer day
Ippekiro Nakatsuka, Michael R. Burch phỏng dịch
Xe ngựa thồ cỏ khô
lọc cọc
ngày hè hoa nở
The wet nurse paused to consider a bucket of sea urchins then walked away
Ippekiro Nakatsuka, Michael R. Burch phỏng dịch
Dừng chân ngắm đám nhím biển
rồi cất bước đi
cô nhũ mẫu ướt đẫm
May I be with my mother wearing her summer kimono by the morning window
Ippekiro Nakatsuka, Michael R. Burch phỏng dịch
Ước gì được cùng mẹ
khoác chiếc kimono
một sáng hè bên cửa sổ
The hands of a woman exist to remove the insides of the spring cuttlefish
Sekitei Hara, Michael R. Burch phỏng dịch
Vẫn đôi tay ấy
người đàn bà bóc nội tạng
con mực mùa Xuân
The moon hovering above the snow-capped mountains rained down hailstones
Sekitei Hara, Michael R. Burch phỏng dịch
Trên đỉnh núi tuyết
chị Hằng rong chơi
tuôn rơi mưa đá
Oh, dreamlike winter butterfly: a puff of white snow cresting mountains
Kakio Tomizawa, Michael R. Burch phỏng dịch
Chú bướm mùa đông đẹp như mơ
bông tuyết trắng
đồi núi nhấp nhô Spring snow cascades over fences in white waves
Suju Takano, Michael R. Burch phỏng dịch
Bông tuyết mùa Xuân
đọng trên hàng rào
những làn sóng trắng
LỜI BẠT
Haiku “những giọt tinh túy của thơ” hay còn được gọi là “những hình ảnh siêu nghiệm” của các haijin Nhật Bản qua bản dịch tiếng Anh của nhà thơ Hoa Kỳ Michael R. Burch đã được người dịch không chuyên, haijin Lê văn Truyền dịch ra tiếng Việt, thổi hồn cho những gì là tinh túy và siêu nghiệm trong thế giới cõi người và cõi đời này. Những trải nghiệm buồn vui, đau đớn từ những gì cụ thể nhất của nơi sâu thẳm tình người và tình đời cho đến chốn vô thức mà vẫn long lanh như những giọt sương mai đọng trên những nỗi niềm trắc ẩn nơi con người. Thật đúng như lời học giả Jeihyi Hsich: “Cuộc sống là một phần những gì chúng ta đã làm nên, và một phần được làm nên bởi những người ta chọn làm bạn”.
Thành công của người dịch không chuyên này là đã làm nổi bật một thực tế là ảnh hưởng của nền thơ haiku Nhật Bản đối với thơ ca Anh ngữ hiện đại là rất hiển nhiên và đậm nét. Có thể nói rằng chủ nghĩa Ấn tượng phương Tây phần nào đã bắt nguồn từ dòng thơ haiku đặc sắc của người Nhật, như việc sử dụng sự tưởng tượng cụ thể và việc xử lý trực tiếp khách thể trong những phiến khúc haiku sau đây:
Những gương mặt xuất hiện trong đám đông
những cánh hoa
trên cành cây khô ướt đẫm
và:
Khi bạn muốn òa khóc
trên núi cao
một bông lau héo rũ
Những nét chấm phá đầy tính ẩn dụ đã làm cho khung cảnh hoang sơ bỗng như sống dậy, biết đi, biết nói, biết cất lên tiếng hát và cũng biết gào thét những nỗi truân chuyên của số phận đời người.
Ta hãy lắng nghe phiến khúc sau đây:
Tĩnh mịch tiếng quạ kêu
những sứ giả phẫn nộ của Thượng đế
nhắc ta nhớ về những nhà văn
Người đọc khó tưởng tượng rằng khúc haiku ấy lại chứa đựng cái hài hước, hóm hỉnh, tương phản giữa thế giới thực tại với không gian tĩnh mịch có tiếng quạ kêu để nhắc nhở người đời nhớ về một thế hệ xa xưa của một thời quá vãng. Vâng, ẩn ý ở đây là hãy “uống nước, nhớ nguồn” như một đạo lý, một lẽ sống ở đời mà ông cha ta thường dạy.
Qua một trăm phiến khúc haiku của các haijin Nhật Bản được Burch tuyển chọn, người dịch không chuyên haijin Lê văn Truyền đã giao lưu trực tiếp với các tác giả mà ông yêu thích, đây đó có lúc mê say như đang lạc lối vào cõi Thiên Thai, bởi lẽ những vần thơ chuyển ngữ đã minh chứng cho những cảm xúc thăng hoa mà ông là “người chép lại”. Thơ là người. Ông đã làm sống lại cái cảm hoài của các haijin xa xưa:
Những đợt gió Đông
khuấy đục
bóng mình
và:
Sấm sét qua rồi
cây trơ trọi dưới ánh mặt trời
đàn ve hòa ca
rồi thâm trầm hơn, tinh túy hơn và siêu nghiệm hơn khi tự hỏi:
Khi nào ta gặp lại
trên nấm mồ nở hoa
hai con bướm trắng
Vâng, người dịch, sau những trải nghiệm, tri niệm và tri âm cùng với nhiều tác giả, những phiến khúc tuyệt vời của các haijin Nhật Bản đã vào ngồi cùng với ông trong Vườn Thơ Việt Nam.
Vâng, trong sự lãng mạn của suy cảm, những vần thơ dịch đã làm sáng lên tinh thần yêu thơ haiku của một dịch giả không chuyên Việt Nam.
Trần Anh Thơ
Phó Chủ nhiệm Khoa tiếng Anh
Đại Học Kinh Doanh và Công Nghệ – Hà Nội
MICHAEL R. BURCH
Ông cũng là một nhà hoạt động vì hòa bình, là tác giả của sáng kiến hòa bình Burch-Elberry được mạng Diễn Đàn Quốc Gia về Liên Kết Tiến Bộ của Ấn Độ công bố. Ông cũng là nhà hoạt động tích cực cho trường phái New Formalist (Tân Hình Thức) và Neo-Romanticism (Tân Lãng Mạn). Ông đã công bố những bài thơ hay nhất trên trang mạng thơ The HyperTexts xuất hiện trong suốt hai thập kỷ qua và theo đánh giá của Google đã có hơn hai triệu lượt truy cập kể từ năm 2010. Thơ và truyện ngắn của Burch đã được đăng trên các tạp chí: TIME, USA Today, Writer Digest, Writer’s Journal, Writer’s Gazette, The Lyric, Poet Love … và trên hàng trăm tạp chí thơ ca khác. Ông phụ trách một cột báo hàng tuần trên tờ Nashville’s City Paper trong ba năm cho đến khi chuyên mục này ngừng vào năm 2013. Ông cũng dịch thơ từ tạp chí Old English và các ngôn ngữ khác ra tiếng Anh hiện đại. Burch đã dịch thơ của nhiều nhà thơ trong đó có Basho, Bertolt Brecht, Robert Burns, William Dunbar, Allama Iqbal, Ono no Komachi, Miklós Radnóti, Rainer Maria Rilke, Reneé Vivien và Sappho.
Michael R. Burch đã đạt 5 giải thưởng “Pushcart Prize” từ các nhà xuất bản The Aurorean, Romantics Quarterly, The Raintown Review, Trinacria và Victorian Violet Press. Tác phẩm “Ordinary Love” của ông được giải thưởng thơ “Algernon Charles Swinburne Poetry Award”. Đồng thời ông cũng đạt 6 giải thưởng các cuộc thi thơ và 35 giải thưởng các cuộc thi văn học khác.
Ông kết hôn với ca sỹ Elizabeth Harris Burch và có người con trai Jeremy Michael Burch là ca sỹ, nhạc sỹ và diễn viên.
(Theo WIKIPEDIA tiếng Việt)
Bạn đang đọc nội dung bài viết Câu Lạc Bộ Phụ Nữ Việt Nam Tại Romania trên website Chungemlachiensi.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!